Feb 22, 2013

[Thục Thiên] Chương 137 - Thiết song u cấm

Written By Tích Vũ Lầu on Feb 22, 2013 | 20:23

Đỉnh Thục Sơn, thanh huy nhàn nhạt, tố y như tuyết. Từ Trường Khanh lẳng lặng đứng thẳng, mâu sắc ôn nhu: “Tiểu Thiên, đừng tùy hứng nữa! Bỏ kiếm xuống đi!” Hai chữ “Tiểu Thiên” nhè nhẹ thoáng qua, mà lại dài như vậy, mang theo thê lương muôn kiếp.


Tác giả: Tiểu Chu Dữ Mặc

Biên dịch: Tích Vũ

Chương 137 – Thiết song u cấm







23 comments

Anonymous
2/22/2013 9:43 PM Reply

ko...ko phải đâu, hôm nào ta với Hồ Hồ cũng ghé nhà nàng hết, có điều đọc bằng dt thôi, tết nhứt 2 đứa rút ở nhà ta đọc đó =)), ko đăng nhập được nên ko cmt :D. tuần sau ta mới học mà nhớ nàng nên lên sớm đây *ôm ôm*.
Tội Khanh nhi quá đi, ko biết Khanh nhi nói ra điều đó đã phải đấu tranh nội tâm dữ dội đến cỡ nào (T.T) Mị Cơ và TT đều đáng ghét a~~.
"Tiểu Thiên"???? cái này có phải là công khai ko????
Càng gần cuối càng thấy buồn nga~.

2/22/2013 9:47 PM Reply

"Tiểu Thiên" ....
tim ta đau quá, tình cảnh này, cái bi thương thống khổ này...

....

2/22/2013 9:49 PM Reply

Hãy cẩn trọng những lúc Khanh ôn nhu, bài học xương máu đấy :((

Anonymous
2/22/2013 9:59 PM Reply

phải nha! nhưng ta nhớ lúc đọc cái phiên ngoại hình như chỉ gọi trong...mà. Nàng thiệt tình, cho ta biết trước BE hay HE cho ta tâm trạng chút, cứ như vầy chắc đau tym chết ngắt quá (T.T)

Anonymous
2/23/2013 9:28 AM Reply

Haiz, nguoc roi, lai nguoc roi... Doc chap nay cu tung tuc la..

2/23/2013 9:55 AM Reply

Còn có chục chương nữa là hết rồi, BE với HE giờ khắc này ko còn quan trọng nữa ~><~

2/23/2013 9:56 AM Reply

Sao lại tức hả nàng, ta chỉ thấy đau thôi :(

5/18/2013 1:17 PM Reply

"Tiểu Thiên"

...

Dưỡng thương một tuần mà vừa đọc đến hai chữ này... Nhưng thật sự hình ảnh một Cảnh Thiên ngông cuồng vì hai chữ "Tiểu Thiên" mà ngã xuống rất đẹp... Đau... Nhưng rất đẹp...

Anonymous
9/05/2013 11:20 PM Reply

hic..ta đọc một lượt từ chương 120 đến đây...
bây giờ chính là đau lòng quá
"tiểu Thiên" cái tên này vốn là yêu thương dịu dàng nhưng giờ đây thốt ra từ miệng trường Khanh lại trở thành thê lương muôn kiếp
Ôn nhu như thế, nhưng cũng bi thương như thế, thật khiến người ta không khỏi xót xa mà rơi lệ.
Đâ biết ái tình là đau khổ nhưng con người ta vẫn cứ yêu
Yêu đến khắc cột ghi tâm
để rồi nỗi đau cũng thiên thu vạn thế không dứt ra được...

P/s ta đọc xong cái preview của nàng thì thật sự sợ rồi, không biết có đủ can đảm mà theo hết không nữa, từng câu từng chữ đều đau lòng muốn chết ta TT__TT

9/05/2013 11:52 PM Reply

Chia buồn với cô nương vì đã đọc review trước khi đọc truyện, lội ngược dòng cảm xúc như vậy thẩm thấu truyện sẽ rất loạn xạ. Có điều, trước sau gì cũng bị ngược, hi vọng cô nương đi được đến cùng mà không bị sứt mẻ con tim hay biến chứng tâm lý. Tôi đã đóng cửa blog không tiếp khách 1 thời gian dài chỉ vì không chịu nổi độ ngược của nó đấy.

6/17/2014 10:09 PM Reply

Hôm nay dừng ở đây thôi. Ta chịu không nổi. Bức bách đến không chịu nổi. Chắc phải dừng vài hôm cho khí huyết lưu thông rồi mới dám đọc tiếp hic

6/17/2014 10:40 PM Reply

Bình tĩnh bình tĩnh, thôi nghỉ ngơi lấy sức đi nàng, kẻo sau trọng thương tan nát hết cả lục phủ ngũ tạng rồi lại bỏ lầu đi tu như ta thì chết dở :)))

6/18/2014 11:29 AM Reply

hôm qua mất ngủ thế nào nửa đêm lại lôi ra đọc. và đọc một lèo đến chương cuối, đọc xong cười không nổi khóc không xong. thực sự là một đoạn tình cảm quá đỗi bi kịch. đẹp nhưng mà đau thế này, nhức nhối thế này, thật là ép chết con người ta. ta đang bị truyện ám. thực sự là rất khó sống sót bình thường qua buổi sáng nay. cộng với mất ngủ nữa. hic.

6/18/2014 11:58 AM Reply

Ta hiểu tâm trạng của nàng, bởi ta cũng từng trải qua quãng thời gian kinh khủng như thế, kinh khủng đến tê liệt mọi cảm giác, đến ám ảnh về đam mỹ, đến ra ngẩn vào ngơ, đến dật dờ như cô hồn, đến khóa blog đến bỏ facebook để cố gắng lấy lại cảm giác sống giữa đời thực.
Ta cũng chỉ như 1 độc giả bình thường, không biết trước tình tiết của truyện, đọc đến đâu dịch đến đó, cho nên cái kết đến với ta cũng bất ngờ như bất cứ ai. Đọc đã khổ sở rồi, thế mà ta lại còn phải gõ lại từng chữ nữa, thì nàng biết cảnh giới chịu ngược của ta đến mức nào rồi.
Cảm ơn nàng rất nhiều vì đã đi đến hết con đường này, và cứ làm bất cứ chuyện gì nàng thấy ổn để lấy lại sự cân bằng vốn có, sau đó, quay lại đây báo với ta một tiếng. Để ta biết đường mà... đề cử truyện ngược hơn cho nàng chữa ngược :p
Thế nha, yêu nàng nhiều :x

6/18/2014 12:03 PM Reply

Tiện thể, "lấy ngược trị ngược" là biện pháp yêu thích của ta để chiến đấu với truyện từ trước đến nay, và truyện mà ta dùng để chữa ngược Thục Thiên chính là Sơn Hà Vĩnh Tịch. Nó ngược đến mức ta mất 1 năm nay vẫn chưa đọc xong, cứ được một vài chương là phải dừng lại vì để điều hòa nhịp thở.
Tiện thể nữa, blog của ta là 1 bể cổ trang ngược luyến, nếu nàng thích thể loại này thì có thể đọc thêm 1 số truyện ta đã và đang tiến hành dịch, mỗi truyện là 1 tình yêu sâu sắc của đời ta. Chúc nàng thưởng thức vui vẻ!!!

6/18/2014 1:20 PM Reply

thôi thôi từ từ, sóng này chưa qua sóng khác đã tới, chắc ta chết chìm, chết mất xác. người ta làm diễn viên thì mới có nhập vai, rồi thoát vai. chứ ta chỉ có đọc truyện thôi, mà nhập truyện rồi mãi chưa thoát khỏi truyện, là thế nào. lâu lắm rồi mới lại kiểu bị truyện ám thế này.
thực ra cái truyện này đối với ta nó vượt qua khỏi đam mỹ. ta không có hứng thú đặc biệt với đam mỹ đâu. với ta đây là một câu chuyện tình yêu, dù là tình yêu nam nam hay nam nữ, thì nó cũng đẹp, cao quý thuần khiết và nhiều đớn đau, khiến người ngoài cuộc thôi mà đã day dứt tâm can không chịu nổi.
ta bội phục khả năng chịu ngược của nàng, và cũng cảm ơn nàng lắm lắm. lâu rồi ta mới sống lại cái cảm giác chết chìm trong truyện là thế nào. nhờ ơn nàng cả, và cũng lỗi tại nàng cả :p

6/18/2014 1:23 PM Reply

mà nhân tiện, nàng đang dịch dở cái happy ending của truyện này mà. thế nào đến chương 7 lại drop rồi?

6/18/2014 2:03 PM Reply

À, là vì gần đây công việc hơi bề bộn nên ta tạm hoãn 1 thời gian, khi nào trí lực sung mãn tinh thần trẻ trung rồi thì ta sẽ quay trở lại, không biết đến lúc ấy còn ai nhớ Thục Thiên nữa không đây :)))

6/18/2014 2:05 PM Reply

Thật tình ta mới nói chuyện với nàng chưa nhiều, nhưng cảm giác chúng ta hợp nhau lắm ấy, lời nào nàng nói cũng là niềm tâm đắc trong lòng ta cả. Ta gửi email tỏ tình với nàng đây :p

6/18/2014 2:33 PM Reply

tar hiểu cảm giác gõ từng chữ của nàng...:v...đánh thì không sơ mấy...sợ vừa đánh vừa đọc lại...:v...đau...muh là nỗi đau thấm từng chữ từng chữ...:v =(

6/18/2014 7:45 PM Reply

Yên tâm, có ta

6/19/2014 11:24 PM Reply

Òa òa ta trọng thương rồi hự hự ai cứu ta không :p

6/20/2014 2:46 AM Reply

=))))))))))))))))))...là nàng bảo tar cứu...hay đợi tar đến gần rồi nàng kéo tar cùng xuống đây...=))))))))))))))))))...chắc là chưa tìm được bộ nào ngược hơn bộ nàng vừa đọc xong chứ giè...=))))))))))))))))))...có nàng giúp độc giả vớt xác thì may ra...=)))))))))))))))))))))))

Post a Comment

Thục Thiên Mộng Hoa Lục