[THÍCH
KHÁCH LIỆT TRUYỆN] TẠP CHÍ VONG QUỐC: QUÂN THẦN THIÊN TUYỀN - THIÊN XU QUA LĂNG
KÍNH NGÔN TÌNH
Viết
bởi: Tích Vũ
1, Trải qua bấy nhiêu chuyện, ta mới phát hiện chết
thực ra rất dễ dàng, sống mới là khó khăn, có thể sống đến cuối cùng mới là khó
nhất.
(Trích “Từng suýt chết” – A Thổ)
2, Trên đời này có hai thứ không thể nắm giữ, một là
Cầu Chấn, hai là Công Tôn.
(Trích “Chết hết rồi?” – Lăng Quang)
3, Tình là mê luyến, nếu gặp được vương thượng thì sẽ
là thiên đường.
Tình là bi ai, nếu gặp phải quả lê thì đau đến xương
tủy.
(Trích “Ai hiểu được lòng ta?” – Công Tôn)
4, Nếu như ta biết có một ngày ta sẽ yêu vương thượng
nhiều đến thế, ta nhất định sẽ yêu vương thượng từ cái nhìn đầu tiên.
(Trích “Yêu vương thượng từ cái nhìn đầu tiên” – Thần
tử Thiên Tuyền)
5, Cuộc đời của Thổ vốn là một đường thẳng chỉ vì gặp
Công Tôn mà xoay vòng vòng.
(Trích “Mãi mãi là bao xa” – Càn Khôn Vô Đạo)
6, Mưa gió thoáng qua, thần yêu vương thượng. Mưa ngừng
mấy độ, thần là chính mình, nhưng ăn cá, nên đánh mất chính mình…
(Trích “Mưa gió thoáng qua, thần yêu vương thượng -
Tình Cầu tâm Cố).
7, Được gặp một người có duyên với mình trong thời
điểm thích hợp, là hạnh phúc của cả cuộc đời.
Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm
không thích hợp, chỉ là một tiếng thở dài.
Thần thở dài muốn đứt hơi rồi vương thượng ơi!!!
(Trích “Thở dài thườn thượt” – Công Tôn)
8, Ta tuy có chút tra, nhưng bản tính lương thiện.
Cái mặt tuy hơi tròn, nhưng nội tâm phong phú … Dù sao vương thượng huynh cũng
hắt hủi huynh rồi, vậy tạm chấp nhận ta đi.
(Trích “Đồng Kiềm cộng Thổ” – Phương Thổ Hữu Tâm).
9, - Nếu giữa chúng ta cách nhau một ngàn bước, chỉ
cần vương thượng đi bước đầu tiên, thần sẽ đi chín trăm chín chín bước còn lại
về phía vương thượng.
- Lượn!
(Trích “Không thể quên vương thượng” – Công Tôn Kiềm)
10, Cứ ngỡ là khắc cốt ghi tâm , đến một
ngày bỗng chốc nhận ra chỉ là mưa gió thoảng qua.
Khi yêu, tưởng rằng người đó là toàn bộ hi vọng cuộc
đời mình, ai ngờ vừa tỉnh giấc mộng, đã thấy hắn ôm tài sản bỏ trốn.
(Trích “Khanh có thích Thiên Xu không?” – Hành Lá
vương).
11, Đã từng chí lớn trùm thiên hạ, nhưng cuối cùng
quay đầu lại mới nhận ra, từng mảnh, từng mảnh trong thế giới ấy đều là huynh.
(Trích “Những năm tháng ấy” – Phương Phương Thổ)
12, Cũng giống như nước thủy triều lên xuống, tâm
tình của vương thượng cũng biến đổi theo thời gian.
(Trích “Khó hiểu lòng vương thượng” – Công Tôn
Thính)
13, Vương thượng của thần, chúc người một đời trường
hưởng thịnh thế. Cứ tiến về phía trước, sẽ có một người yêu người hơn thần.
(Trích “Từng có thần tử vì ta mà chết” – Lăng
vương).
14, Hoa đã nở, cửa sổ cũng đã mở nhưng vì sao không
nhìn thấy người. Gặp được người, nghe tiếng người nhưng không thể yêu người.
(Trích “Đời bạc như vôi lại còn bị úp nồi” – Công
Tôn Nồi)
15, Trên thế gian này khoảng cách xa xôi nhất, không
phải giữa sự sống và cái chết, mà chính là, thần đứng ngay trước mặt vương thượng
nhưng vương thượng lại không nhận ra thần.
(Trích “Cớ sao phải ăn cá?” – Cố Thập An)
16, Cố tình chăm vương, vương chẳng ngó.
Vô tình thả Thổ, Thổ cắn câu.
(Trích “Vạn dặm thả thính” – Công Tôn Nhọ)
17, Thế giới này rộng lớn là thế, đi đến cùng trời
cuối đất cũng không gặp được ngươi.
Nhưng thế giới này cũng thật nhỏ bé, gặp ai cũng thấy
giống ngươi.
(Trích “Chỉ là mắt hơi kém” – Lăng Quang)
18, Có lúc, cuộc sống là như thế, một bước sai, tất
cả đều sai, vạn kiếp bất phục, tin nhầm tra công thì không có cách nào quay đầu
lại.
(Trích “Tin nhầm tra công” – Mạnh Chương vương)
Post a Comment