[THÍCH KHÁCH LIỆT TRUYỆN] TẠP CHÍ VONG QUỐC: ANH CÓ THÍCH VONG QUỐC KHÔNG?
Viết bởi:
Tích Vũ
Hôm nay Tuần báo Vong Quốc trở lại với
quý độc giả bằng một tin tức nóng hổi: Khai Dương vong quốc, xưng thần lập quận.
Nhân dịp quy trình vong quốc của Khai Dương đang hết sức gây tranh cãi, bản báo
xin có vài lời ôn lại lịch sử vong quốc cũng như chia sẻ kinh nghiệm vong quốc
đã đích thân trải qua, mong cho chư vị nguôi ngoai quốc hận, đồng thời bình chọn
đất nước nào vong quốc làm hài lòng chư vị nhất.
1. Biết là thua mà vẫn đánh, thần tử hàng quân chủ không hàng, đối
đầu một trận danh dự, quân thần cùng tự sát: Thiên Ki.
Nước này ra đi sớm nhất, gọn gàng nhất,
dứt khoát nhất, để lại hoang mang và tiếc hận rất nhiều cho các con dân còn
chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã mất cả vương cả tướng cả nước rồi, được cái mất
nước nhưng giữ được lòng dân, đến nay vẫn còn rất nhiều người không nguôi nỗi
nhớ Song Bạch.
2. Biết là thua nên không đánh, vua đầu hàng thần tử không hàng,
nước xưng thần lập quận thần tử độc chết vua rồi dẫn binh ly khai: Thiên Xu.
Nước này ra đi hết sức vội vàng, không
có một cuộc đối chiến nào, thậm chí vua chết lúc nào còn không biết, ngoảnh đi
ngoảnh lại đã đầu hàng lập quận xong xuôi, mất nước rồi mất cả lòng dân, thi
thoảng thấy lác đác vài người tự nhận là dân Thiên Xu cố quốc cất tiếng chưởi cựu
thần họ Trọng, cái đất gì mà sản sinh toàn giống tra công lừa tình trở mặt.
3. Không quan tâm thắng hay thua vẫn đánh, vua không hàng thần tử
không hàng, cả lính gác thành cũng không hàng, vua chết tướng tự sát trọng thần
cũng tự sát theo vua, mất nước trọn vẹn triệt để: Thiên Tuyền.
Nước này vong quốc đúng quy trình nhất,
hào hùng oanh liệt bi tráng nhất, mỹ nhân vương thượng và trung nghĩa thần tử đều
rất được lòng dân, trong một thoáng khắp nơi đều là lưu dân Thiên Tuyền thương
khóc cố hương lạc trôi phá thiên hạ. Đây là đất có phong thổ tốt, sản sinh toàn
trung nghĩa anh dũng công và si tình nặng nghĩa thụ, sau này Trọng tra và Tá
tra có chết nên mang sang đây chôn để cải thiện giống nòi.
4. Biết sắp thua vua bỏ thần tử đi trốn, vua đầu hàng thần tử chết
oan, vua mặc kệ sống chết của thần tử và lừa bán mạng của một thần tử khác để đổi
lấy đường sống, quỳ gối xưng thần, xóa quốc lập quận: Khai Dương.
Vua nước này hệ số tra công vượt cả
đương kim tra công Trọng boss, hệ số tự vả vượt cả đương kim tự vả Kiêu Kiêu, hệ
số đa nghi vượt qua đệ nhất đa nghi Đại Bạch, hệ số low IQ dưới mức đệ nhất low
IQ Tịnh râu. Miệng nói "An nguy của ngươi là điều quan trọng nhất với
ta", thế mà người ta vừa nói ngài đi đi ta ở lại cùng tồn vong với nước thế
là không nói hai lời thay đồ chạy một mình luôn. Miệng nói "ta trọng dụng
ngươi vì ta thông minh hơn ngươi" nhưng bị giăng kế gì trúng kế ấy. Miệng
nói "Nhớ kỹ, ngươi nhất định phải bình an trở về" thế mà khi thần tử
trở về lại hại thần tử bị bắt, khai thác triệt để giá trị lợi dụng của thần tử
từ cây kiếm tùy thân, sự nhiệt thành, lòng trung và cả mối hận để mở đường sống
cho mình, quỳ gối trước kẻ thù cầu sinh cơ. Người đủ tàn nhẫn đủ vô tình lại giỏi
nhịn nhục như vậy nhất định sẽ sống rất dai và làm nên đại sự, chỉ là mất nhiều
hơn được, cuối cùng nhìn lại không tránh khỏi giống như yêu hậu phát hiện ra
xung quanh chỉ còn một mảnh trống rỗng mà thôi.
Như vậy tổng kết lại, ta có quy trình
vong quốc của các nước được sắp xếp theo mức độ tăng dần như sau:
- Xét về độ hào hùng: Thiên Xu ->
Khai Dương -> Thiên Ki -> Thiên Tuyền.
- Xét về độ triệt để: Khai Dương (lập
quận, vua đương nhiệm làm quận chủ) -> Thiên Xu (lập quận, vua bù nhìn làm
quận chủ) -> Thiên Ki (xóa sổ, quốc thổ quy về một nước) -> Thiên Tuyền
(xóa sổ, quốc thổ chia năm xẻ bảy, hiện tại quy về hai nước).
- Xét về độ xứng đáng: Thiên Tuyền (mất
nước vì oan Bánh Bao) -> Khai Dương (mất nước vì láo với yêu hậu) ->
Thiên Ki = Thiên Xu (mất nước vào tay Tịnh râu, thật sự là tranh thiên hạ).
- Xét về lượng lưu dân: Khai Dương
-> Thiên Xu -> Thiên Ki -> Thiên Tuyền.
- Xét về độ viên mãn: Thiên Xu (mất
quân còn thần) -> Khai Dương (mất thần còn quân) -> Thiên Ki (mất 1 quân
1 thần, quân thần cùng tự sát nhưng mỗi người chết một nơi) -> Thiên Tuyền
(mất 1 quân 3 thần, quân thần nắm tay cùng chết).
Theo kinh nghiệm của bản báo, dân mất
nước chia làm ba nhóm:
- Dứt áo ra đi: Khóc vương khóc nước,
chết tâm, rời khỏi cuộc chơi, không bao giờ quay lại chốn cũ để phải mệt tâm nữa.
- Chìm trong hồi ức: Khóc vương khóc
nước, lạc trôi khắp nơi tìm đọc cố sự vương nước (aka đồng nhân) để nguôi nỗi
nhớ quốc thổ khi xưa.
- Vùng lên làm lại: Khóc vương khóc nước,
sau đó nhanh chóng vực dậy đi tìm minh chủ mới, nhìn thiên hạ đại loạn coi như
báo thù rửa hận cho vương nước khi xưa.
Quý độc giả thấy mình thuộc nhóm vong
quốc nào? Cảm thấy hài lòng với quy trình vong quốc của nước nào nhất? Hãy chia
sẻ ý kiến để nhà nhà cùng vong quốc nào!!!
Post a Comment