[REVIEW | PHẦN 5] PHÂN BIỆT GÓC ĐỘ, PHÂN LIỆT THÁI ĐỘ
HAY SCI MÊ ÁN TẬP: MỘT BỘ PHIM HINT VÔ CÙNG TRONG SÁNG
Vũ vẫn giữ nguyên quan điểm, SCI hint rất
nhiều và đủ mọi cấp độ, nhưng lại không tạo cảm giác CP rõ nét, không thể
"liếc mắt thấy gian tình” như một số bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết đam
mỹ phải sửa yếu tố BL thành tình anh em khác (Trùng Sinh chi Danh Lưu Cự Tinh,
Trấn Hồn...).
Mặc dù đây có thể là yếu tố giảm công năng bán
hủ, nhưng lại khiến nó hướng được đến nhiều đối tượng khán giả hơn, khi mà kịch
bản lẫn khâu chế tác của nó đều rất ổn, hoàn toàn có thể gỡ bỏ cái mác đam mỹ
mà lan tỏa rộng rãi. Phải nói, cảm giác hint mà SCI mang đến cho Vũ rất phân
liệt, chính là vẫn những người đó tình tiết đó, xem bằng con mắt fangirl thì
nhìn ra “gian tình”, còn coi bằng con mắt người thường thì lại thấy đậm đà tình
anh em chiến hữu.
Vậy thì
cảm giác phân liệt này đến từ đâu?
1, Phân biệt
góc độ tiếp nhận: Cảm giác hint nhiều
nhưng rất hài hòa này có thể thấy ở từng chi tiết, lấy ví dụ đơn giản 15 phút
đầu phim, cảnh đầu tiên là ở trên bến tàu dưới ánh chiều tà, hải âu tung cánh,
máy quay lia từ trên cao xuống một khung cảnh rộng lớn, sau đó quét qua một
chiếc xe cảnh sát, một dàn cảnh sát vũ trang di chuyển, rồi đến bộ đôi Bạch –
Triển. Hai người đối thoại mấy câu ngắn gọn, Tiểu Triển đưa cho Tiểu Bạch lá
thư, bảo “nếu tôi không về được, cậu hãy mở nó ra xem”, Tiểu Bạch nghiêng đầu
cười một cách rất ý vị, có tự tin, tự trào, cũng có cả tự trấn an, nói: “Người,
thì phải bắt; nhưng cậu, cũng phải sống trở về”. Dù đến đấy người xem còn chưa
biết chuyện gì đang xảy ra, không rõ mối quan hệ giữa hai người, thì cũng thấy
ngay việc “bắt người” này là hết sức quan trọng (đương nhiên cậu cũng quan
trọng), thoại này muốn tỉnh có tỉnh, muốn tình có tình. Rồi sau đó là một loạt
biểu cảm động tác, cái vỗ vai dứt khoát, người ra đi đầu không ngoảnh lại,
người ở lại ngước nhìn đưa tiễn… chính là tiêu chuẩn chiến hữu ra trận, bảo
nghĩa khí thì rất nghĩa khí, bảo tình thì cũng rất tình; chiến hữu ra trận có
cúi đầu không nỡ, bước qua nhau slow motion, một người liếc mắt nửa nhìn lại,
một người đưa mắt mãi trông theo, tình tràn cả màn hình như thế hay không? Sau
đó hô hấp nhân tạo thì hoàn toàn là chuyện thiên kinh địa nghĩa, người bình
thường nào gặp người ngạt nước cũng sẽ làm vậy, huống chi đồng đội vừa ngụp lặn
trong nước với nhau xong, hô hấp nhân tạo chả có gì mà phải lấy làm lạ hạo
ma?
2, Ám
thị từ xâu chuỗi tình tiết: Về việc
tranh cãi khó hiểu sau đó, suốt tập một Tiểu Bạch cứ liên tục xù lông giương
cung bạt kiếm với Tiểu Triển, khiến cho nhiều người cảm thấy chẳng hiểu ra làm
sao cả, biểu thị Tiểu Bạch này trẻ trâu ngông cuồng quá không phải là Tiểu Bạch
chúng tôi quen, Tiểu Bạch của chúng tôi không bao giờ trợn mắt nặng lời với
Tiểu Triển như vậy, Tiểu Bạch trong nguyên tác sẽ không bao giờ nghi ngờ coi
thường chuyên môn của Tiểu Triển, nói lý luận của Tiểu Triển là mớ kiến thức vớ
vẩn. Vũ cũng thấy màn tranh cãi này quá lộn xộn, nhưng vì nội dung bị nén lại,
nhiều thông tin chỉ thể hiện thoáng qua lời thoại mà không được triển khai nên
mới thành ra như thế. Xem kỹ lại sẽ nhận ra nguyên nhân Tiểu Bạch xù lông là do
Tiểu Triển (lại) đòi ra nước ngoài du học, Tiểu Bạch không ngăn được, cũng
không biết giải tỏa vào đâu, cái mớ học thuật ấy đã khiến Tiểu Bạch phải xa cậu
bạn nhiều năm, giờ cháu Triển lại đòi đi học nữa đương nhiên cháu Bạch vô cùng
ghét nó rồi. Vậy đấy, cháu Bạch không nghi ngờ chuyên môn của cháu Triển, cũng
không coi thường mớ lý luận cháu Triển hay nói, mà là GHÉT nó, chi tiết này kết
nối thú vị với màn kiss scene sau này, lúc Tiểu Bạch đang hoảng loạn tìm cách
cứu Tiểu Triển bị ngạt nước, cháu vẫn không quên úp nồi em học thuật một câu:
“Con mèo lười như cậu, cả ngày nghiên cứu học thuật thì có tác dụng gì”. Ý của
Tiểu Bạch chính là mớ lý luận này cũng chẳng thể bảo vệ được cậu những lúc cậu
gặp nguy hiểm (chỉ có tôi mới giúp được cậu thôi biết chưa?). Lời trong lúc gấp
gáp là lời chân thực nhất, Tiểu Bạch ghim em học thuật của Tiểu Triển hơi bị
sâu rồi, nên khi thứ đó sắp kéo một người “khả năng tự xử lý sinh hoạt = 0” như
Tiểu Triển ra nước ngoài sống một mình bảo cháu Bạch làm sao không khó chịu?
Sau này hai cháu lại trở mặt với nhau lần nữa vì nó, cãi nhau muốn tan đàn xẻ
nghé giải tán cái SCI luôn (Cũng không có gì là lạ, quan trọng là sau cùng Tiểu
Bạch vẫn luôn là người xuống nước trước). Cũng có nghĩa là, tình tiết lộn xộn
của tập một vẫn có thể giải thích một cách rất dễ hiểu, theo cả hai hướng, biệt
nữu công giận hờn sốt sắng trước việc ngạo kiều thụ đòi rời khỏi mình đi xa,
hoặc một người theo trường phái thực tiễn không chịu nổi mớ lý luận rắc rối
không có tích sự trong cuộc sống. Suốt cả phim, Tiểu Bạch vẫn là một con chuột
sủng mèo vô điều kiện, chỉ có duy nhất học thuật mới có thể khiến hai cháu cãi
nhau, ở vụ án thứ tư cũng vậy, việc hai cháu cãi nhau cũng hoàn toàn có thể
hiểu làm hai hướng, fangirl thì cho rằng hai người rạn nứt do có giai thứ ba
xen vào, còn người bình thường hoàn toàn đủ phản xạ tin rằng cháu Bạch lại xù
lông vì mớ học thuật đã sẵn thành kiến trong đầu. Thế đấy, những thứ ban đầu cứ
tưởng vô lý, nhưng đổi góc độ một chút, lại thấy chúng xâu chuỗi thú vị và liền
mạch. Hai cháu cãi nhau là do cả "ghen" lẫn "ghét",
"ghen" với tiểu tình nhân là phần hint, "ghét" mớ lý luận
phiền hà là phần lý, auto tiếp nhận tùy thuộc tính của quần chúng vây xem (Quần
chúng bị hạ ám thị biểu thị tự tiếp nhận không thắc mắc gì).
Túm lại cái đặc biệt của SCI chính là hint
ngập tràn mà vô cùng trong sáng, dựa vào nội dung tốt mà chống chọi đi lên. Xem
nhiều phim khác tui thật sự chỉ muốn nói: "Mấy người có thể ngưng yêu
đương để tập trung tình tiết được không?", còn xem SCI tui lại chỉ muốn
nghẹn ngào: "Hai sếp đừng cắm đầu phá án nữa có thể tập trung yêu đương
được không?", thiệt tình sao lại có cái phim hint không thiếu nhưng cứ
luôn thấy thiếu, con dân sống giữa bể hint mà cứ đói khát thế này, cái phim này
khiến Vũ cũng bị phân liệt nhân cách rồi. Cầu Tước gia giải ám thị tâm lý oa
oa.
___
Được rồi phần sau Vũ sẽ nói về diễn xuất, đố chư vị Vũ trao giải diễn tốt nhất
cho ai đấy?
Post a Comment