May 14, 2019

[REVIEW | ĐAM MỸ] HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - PHẦN 4

Written By Tích Vũ Lầu on May 14, 2019 | 08:28

[REVIEW | ĐAM MỸ] HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - PHẦN 4
Tác giả: Bánh bao thịt không ăn thịt
Thể loại: Đam mỹ, tiên hiệp tu chân, sư đồ niên hạ, cường công cường thụ, trùng sinh, có hài có ngược, HE.
Tình trạng: Hoàn bản gốc (321 chương, khoảng 1,5 triệu chữ)

PHẦN 4: SƯ MUỘI - SƯ MINH TỊNH: KẺ DIỆT THẾ MANG CHÚT TÌNH ĐẠM NHẠT
Viết bởi Tích Vũ

Xuất hiện không nhiều, từ đầu đến gần cuối như một cái bóng không đặc sắc không điểm nhấn, giữa một thế giới mà tên nào cũng phải quậy tưng bừng cho có danh gì với núi sông, thì lối sống lặng lẽ khép kín ôn hòa an phận của Sư Muội thật làm người ta dễ dàng quên béng.
Cho nên cháu nó làm quả debut hết hồn thiên hạ.
Đằng sau vẻ ngoài bạch liên bông mỹ thụ là một tâm hồn hắc liên bông mỹ công, là đại boss sau màn, là kẻ diệt thế gây ra đủ thứ tai họa cho cả hai thời không, là tên đệ tử mất nết khiến Bắc Đẩu Tiên Tôn chịu hai đời ngược.
Tình cảm của Sư Muội đối với sư tôn vô cùng vi diệu, nói là yêu thích, cũng không phải kiểu yêu thích giữa ái nhân thông thường. Tình cảm đó khó có thể nói đơn thuần là yêu, mà là rất nhiều thứ hỗn tạp khác, như động tâm, chiếm hữu, thưởng thức, đùa giỡn, đối thủ đấu trí. Cho nên yêu thích của Sư Muội được Vũ rất khẳng khái tặng cho hai chữ “biến thái”.
Sư Muội biến thái, là bởi vì yêu thích Sở Vãn Ninh, nhưng vẫn để mặc cho Mặc Nhiên dằn vặt y cả hai đời. Đối với Sư Muội, mục đích cả đời theo đuổi mới là quan trọng nhất, mỗi bước đi đều là ngạo mạn nghịch thiên, để đạt được mục đích có thể trả bằng mọi giá. Sở Vãn Ninh là cản trở lớn nhất trên con đường này, Sư Muội cũng đã từng quá tự tin vào năng lực của bản thân, cho rằng nếu Sở Vãn Ninh đã chặn ở trên đường, vậy thì bỏ ra chút tình cảm, tốn chút tâm tư, chậm lại lộ trình mà đùa giỡn thưởng thức trêu ghẹo một chút cũng không sao.

Sư Muội cười: “Đời trước đến lúc quan trọng nhất, người lại giấu trời qua biển, bắt nạt đệ tử quá thảm. Nếu như đổi thành người khác, qua mặt ta như vậy, chết hàng trăm lần cũng chưa đủ đâu, nhưng người đối nghịch với ta, ta lại vẫn cứ thương người, yêu người như cũ.

Sư Muội ngừng lại, nhìn Mặc Nhiên một cái, sau đó cúi người hôn lên má Sở Vãn Ninh, rủ mi thở dài: “Ai kêu ta thích người chứ, sư tôn tốt của ta à”.

Mục tiêu ban đầu của cổ hoa Bát Khổ Trường Hận mà Sư Muội lựa chọn vốn không phải Mặc Nhiên, mà là Sở Vãn Ninh. Bát Khổ Trường Hận có kèm Chung Tình Quyết - thứ sẽ khiến người bị trúng độc si luyến người hạ độc cả đời. Sư Muội thích sư tôn, ngoài việc muốn khống chế sư tôn, biến y thành vũ khí mạnh nhất để mình sử dụng, thì cũng hàm chứa cả khát vọng muốn có tình yêu của sư tôn. Cho nên mới nói cách yêu của Sư Muội không bình thường, hàm chứa khá nhiều dục vọng chiếm hữu cùng đùa giỡn. Dù sau cùng Sư Muội vẫn vì cân nhắc lợi hại mà thay đổi đối tượng hạ cổ, nhưng cách yêu này vẫn khá là đáng sợ.


Hành động của Sư Muội – đúng ra phải nói là Hoa Bích Nam – sau khi bắt được Sở Vãn Ninh càng chứng minh sự biến thái khó hiểu. Vốn là một người tỉnh táo coi đại sự làm đầu, cộng thêm quen đeo chiếc mặt nạ ôn hòa hữu lễ, những tưởng khi lộ mặt Sư Muội vẫn là một bộ cao thâm khó dò, ôn nhu mà nhẫn nại, ai dè, trực tiếp biến thành đăng đồ tử, muốn thượng sư tôn, lời nói hành vi so với Đạp Tiên Quân đời trước càng cợt nhả, dẫn đến sư tôn cũng hoài nghi nhân sinh luôn.

Sở Vãn Ninh có thói quen tự kiểm điểm mình.

Nếu như nói dục niệm của Mặc Nhiên đối với y có thể do vấn đề của Mặc Nhiên, vậy còn thêm cả Sư Muội nữa thì sao?

Y không nhịn được mà bắt đầu nghi ngờ bản thân có phải đã làm sai chỗ nào rồi, chỗ nào không đúng lắm, không giống vẻ làm thầy của người ta, mới dẫn đến đồ đệ của mình hết đứa này đến đứa khác nảy sinh dã tâm lang sói như vậy.

Y rốt cuộc sai ở đâu rồi, mới gặp phải cái nghiệt như vậy.

Hình dung của Vũ về Sư Muội sau khi lộ mặt vẫn nghiêng về Sư Muội ôn nhu hữu lễ đời này hơn là Hoa Bích Nam đã trải qua quá nhiều biến cố đời trước. Sư Muội và Hoa Bích Nam là một người, nhưng trải qua những chuyện khác nhau, đã dẫn đến cái đích khác nhau. Để đến khi gặp ngã rẽ quyết định, Sư Muội lựa chọn thả sư tôn, mà Hoa Bích Nam lựa chọn giết sư tôn.
Chỉ là trước khi chết, trước khi bị nhấn chìm trong đại hồng thủy diệt thế, Hoa Bích Nam cả đời tội ác, quyết liệt vô tình, lại gắng gượng nhìn về một phía, nhìn về sư tôn đang tận lực dốc cạn chút linh lực cuối cùng dựng lên bức thành lũy bảo vệ chúng sinh, mọi kí ức sau một đời mưu toan chìm nổi, dừng lại ở thời khắc yên bình bên sư tôn khi còn niên thiếu, lúc còn chưa được sư tôn thu nhận làm đệ tử, trong những lần sóng vai đi cùng Ngọc Hành trưởng lão, được người tận tình chỉ về y dược, cúi xuống tự tay đeo cho mình lệnh bài tùy thân, còn ôn tồn nói dân tộc của mình là người. Hồi ức sát của Sư Muội rất ít, nhưng mỗi lần đều là sư tôn, nhẹ nhàng khắc sâu vào sinh mạng.

Đứa trẻ thanh tú hít sâu một hơi.

Cậu không biết vì sao mình phải hít sâu một hơi, nhưng nếu như không làm như vậy, thứ tình cảm nào đó đột nhiên tràn ngập trong lòng sẽ khiến cậu khóc òa lên.

Cậu thật sự uất ức.

Vô luận là với thân phận Mỹ Nhân Tịch, hay là đệ tử khuyết thiếu linh lực, cậu trước nay chưa từng được đối xử công bằng. Cậu vốn cảm thấy chẳng sao cả, dù sao cũng đã quen rồi, con người trong mắt cậu đều chỉ là những tên đồ tể xấu xí mà thôi.

Nhưng thật sự có một người chịu dừng lại, nói với cậu rằng “Điệp Cốt Mỹ Nhân Tịch là người”, thật sự có một người chịu dừng lại, trao cho cậu chiếc lệnh bài mà đệ tử thân truyền cũng chưa chắc nhận được, chỉ để giúp cậu không đi nhầm đường. Trái tim vốn đã vô cảm, không hiểu tại sao đột nhiên đau không chịu nổi.Sư Muội biết, nhìn bề ngoài cậu có vẻ điềm đạm lễ độ, thật ra chỉ là đeo cho mình chiếc mặt nạ để tránh hiểm nguy mà thôi.

Nhưng ngày đó viết thiếp bái sư, nét bút của cậu lại mang thành tâm khó thấy.

Sư Muội của kiếp trước đấu với sư tôn cả hai đời, đến cuối cùng coi như dành chiến thắng, cho dù chết không toàn thây, vẫn có thể mỉm cười nhắm mắt.
Còn Sư Muội của hồng trần này, trở thành một lang trung mù đi khắp nơi hành y cứu người, cảm giác rất giống với Hoài Tội dùng cả cuộc đời để chuộc tội khi xưa, chỉ mong không thành cái vòng luẩn quẩn, giống như sư tôn của sư tôn ngày trước, vì chuộc tội mà gây thêm tội nghiệt.

“Đệ tử Sư Muội, cung tiễn sư tôn”.

“Giang hồ xa xôi, sư tôn, dọc đường bảo trọng”.

Sư Muội, kẻ diệt thế mang chút tình đạm nhạt ấy, cả hai đời đều rất đáng trách, cũng rất đáng thương. Nhưng mà ta không thèm thương, ta trách, hại sư tôn là phải chém, ta chém chém chém!!! Chết cha Vũ Vũ tsun lên sàn, kết bài hình như không được đúng kịch bản cho lắm.

3 comments

3/06/2020 9:39 PM Reply
This comment has been removed by the author.
3/06/2020 9:58 PM Reply

Tìm mãi mới thấy một bài review về Sư Muội. Hạnh phúc vỡi~~
Sau khi đọc xong bài review, mình có viết cho bạn 1 comment nhưng do lần đầu sử dụng, ngu người không biết cách gửi nên xóa mịa nó mất rồi :v. Cái comt ấy rất dài nên bây giờ nếu viết lại thì sẽ rất mất thời gian và với lại mình cũng ngại nữa.
Cá nhân mình lại rất thích Sư Muội(thích từ khi em í lộ mặt cơ)nên suy nghĩ về Sư Muội có phần tích cực hơn. Từ khi bạn viết review về nhân vật này là mình đã thích bạn rồi vì không có mấy ai thích Sư Muội nên khi tìm được bạn, mình quý lắm😊.
Mình rất muốn rất muốn làm một bài review về Sư Muội nhưng bây giờ thời gian lại ít với lại cái điện thoại rách nát của mình lại không cho phép. Vậy nên mình mong rằng một ngày nào đó mình ra review Sư Muội thì bạn sẽ ghé qua xem một chút và cho mình cảm nghĩ. Wordpress của mình là:https://loveisanime.wordpress.com/
Bây giờ thì nó chưa có gì nhưng sau này sẽ có thôi.
Cuối cùng chúc bạn một ngày vui😘

4/08/2020 8:01 PM Reply

Bạn làm tiếp review về nhân vật khác nhaaaaaa ;)

Post a Comment

Thục Thiên Mộng Hoa Lục