Aug 22, 2013

[Đam mỹ | Cảnh Khanh | Thiều Hoa Khanh Phụ] Chương 30

Written By Tích Vũ Lầu on Aug 22, 2013 | 11:30

"Mê Điệt Hương bất quá chỉ là một loại dược thảo, nhưng khi trộn chung với Ly Hồn Thang dược tính sẽ thay đổi, không đến mấy canh giờ có thể làm cho ngươi toàn thân hư nhuyễn, hoàn toàn không còn sức chống cự."


Tác giả: Túy Nguyệt Mê Hoa

Biên dịch: Phong Đình

Hiệu chỉnh: Tích Vũ

Chương 30 - Hiểm tượng hoàn sinh (hạ)

Hỏa Quỷ Vương


Hỏa Quỷ Vương đương nhiên không ngu ngốc, sớm đã nhìn ra Cảnh Thiên không yên lòng, liền hỏi, "Ngươi còn nhớ tới mỹ nhân đạo trưởng kia à?"

"Sao có thể như vậy..." Cảnh Thiên ngượng ngùng trả lời. "Huynh ấy sao là mỹ nhân được chứ."

"Ma Tôn đã sớm ra lệnh cho ta tróc nã ngươi và hắn, ngươi là Cảnh Thiên, hắn là Từ Trường Khanh, hắn còn là nương– tử – ngươi ." Hỏa Quỷ Vương cố ý kéo dài ba chữ cuối cùng.

—— Không ngờ chuyện Đậu Phụ Trắng bị thương nặng lúc trước cũng không thoát khỏi tai mắt của Hỏa Quỷ Vương này.

Cảnh Thiên càng nhìn cô ta càng thấy khó chịu, mỹ sắc kia không đáng nói tới, kỳ thực rất giống nữ tử lầu xanh.

Thấy đối phương chậm chạp không đáp lại, Hỏa Quỷ Vương tiếp tục nói, "Ngươi nhớ cũng được, không nhớ cũng được, chỉ e tối nay danh tiết của hắn khó giữ."

Cảnh Thiên nghe xong lập tức nhịn cười, "Hỏa Quỷ Vương, nói rõ ràng hơn đi."

"Quy tắc của thế giới cực lạc Phong Đô, phàm là đã vào thế giới cực lạc của ta, nếu không được ta chọn làm nam sủng liền đem thưởng cho Triệu Vô Duyên."

"Ha ha ha..." Cảnh Thiên cất tiếng cười to, "Cô đem so Thục Sơn đại đệ tử tài năng xuất chúng như y với tên Triệu Vô Duyên kia hả? Buồn cười!" Nếu y dễ đối phó như vậy, hắn bây giờ cũng đâu cần ngồi đây than vãn.


"Thục Sơn đệ tử đương nhiên khó đối phó, nhưng nếu đã trúng phải Mê Điệt Hương thì..."

"Mê Điệt Hương là cái gì?" Cảnh Thiên còn đang tươi cười bỗng chốc im bặt.

"Vừa rồi không phải ngươi không thể vận khởi được dù chỉ là nửa điểm chân khí sao? Các ngươi trước khi vào thế giới cực lạc đã uống Ly Hồn Thang trộn lẫn với Mê Điệt Hương của Tây Vực. Mê Điệt Hương bất quá chỉ là một loại dược thảo, nhưng khi trộn chung với Ly Hồn Thang dược tính sẽ thay đổi, không đến mấy canh giờ có thể làm cho ngươi toàn thân hư nhuyễn, hoàn toàn không còn sức chống cự."

Cảnh Thiên vội đề khởi chân khí, vận công một lượt, khí tức cuồn cuộn không dứt, "Cái gì Mê Điệt Hương, căn bản là vô hiệu!"

"Lúc nãy ngươi đã uống rượu ta rót, gọi là rượu hợp hoan, cũng chính là thuốc giải Mê Điệt Hương. Nếu ta không giúp ngươi hồi phục thể lực, chúng ta còn có thể làm được việc nam nữ hợp hoan sao?" Nói xong Hỏa Quỷ Vương cười nham hiểm, tiếng cười vang vọng khắp cung điện của thế giới cực lạc.

Cảnh Thiên lúc này mới nhớ tới bộ dáng sững sờ của Trường Khanh dùng chưởng phong đẩy cửa thành ra khi vừa vào thế giới cực lạc, có lẽ lúc đó y đã nhận ra chân khí đình trệ khác thường.

Quả nhiên tên Triệu Vô Duyên đó đã rắp tâm bày mưu tính kế, không ngờ lại còn bày ra cả cách dùng hồn thang quỷ quái này! Nếu không thể đem giải dược cho Đậu Phụ Trắng kịp thời, sợ rằng y dữ nhiều lành ít!

Ánh mắt hắn lưu lại tại chung rượu hợp hoan, Cảnh Thiên giảo hoạt cười, vội đưa tay giành lấy chung rượu, không ngờ Hỏa Quỷ Vương lại vung tay lên, đổ toàn bộ rượu xuống đất.

"Muốn cứu hắn không dễ vậy đâu."

"Ai cứu hắn làm gì chứ! Mỹ nhân, trong lòng ta chỉ có nàng thôi!" Nói xong liền vòng tay ra sau ôm lấy Hỏa Quỷ Vương.

"Đáng ghét ~" Đối phương gắt giọng.

"Nàng và ta khó có được cơ hội vui vẻ thế này, không bằng uống rượu trợ hứng? Vừa rồi ta định uống thêm một chung, lại bị nàng đổ đi hết."

"Người ta cũng là sợ chàng uống quá nhiều, vạn nhất chàng ‘một đêm bảy lần’, chàng bảo ta làm sao chịu được ~"

"Chẳng phải lúc đó nàng cũng sẽ rất thoải mái sao~" Cảnh Thiên cười dâm đãng.

"Miệng mồm xấu xa!"

"Sao nào? Còn không chịu thưởng cho ta một chút rượu ngon?~ Sau đó chúng ta còn có thể... "

"Rượu? Được thôi~" Hỏa Quỷ Vương vỗ tay hai cái, lập tức trên bàn hiện lên hai chung rượu. Cảnh Thiên mừng thầm trong bụng.

"Chàng đừng nhìn, cái đó không phải rượu hợp hoan, chỉ là rượu bình thường thôi."

Cảnh Thiên nghe xong sắc mặt lập tức trầm xuống, nhưng khi xoay mặt lại, lại làm một bộ mặt rất đắc ý, "Rượu bình thường cũng tốt! Mỹ nhân, chúng ta cùng uống rượu giao bôi ~"

Hỏa Quỷ Vương liếc mắt đưa tình nhìn Cảnh Thiên, hai người nhìn nhau uống xong rượu giao bôi.

"Có người nào nói với nàng, khi nàng uống rượu trông rất đẹp không?" Nói xong còn đưa tay chạm vào mặt đối phương, phảng phất như chuồn chuồn lướt nước, nhưng lại khiến Hỏa Quỷ Vương ngọt ngào đến tận tâm can.

"Chàng là người đầu tiên." Đối phương e lệ nói, Cảnh Thiên thấy thế quyết định thừa thắng xông lên, "Mỹ nhân, ta gọi nàng như vậy xem rất xa cách, không bằng cứ gọi là nương tử ~"

"Quan nhân thật đáng ghét ~"

"Ta không chỉ đáng ghét, ta còn rất hư đó~" Nói xong ngón tay của Cảnh Thiên quấn lấy một sợi tóc của Hỏa Quỷ Vương đùa giỡn, làm tiếng lòng đối phương rung động.

—— Bản lĩnh trêu hoa ghẹo nguyệt này Cảnh Thiên tự cho là không ai có thể thắng nổi hắn, vừa sở hữu khuôn mặt cực kì tuấn tú độc nhất vô nhị cùng với cái miệng ngọt như mật, gặp người câu người, gặp yêu câu yêu. Cho dù là Hỏa Quỷ Vương cũng nhất định sẽ đổ dưới chân hắn.

Hỏa Quỷ Vương nắm lấy bàn tay đang đùa giỡn của Cảnh Thiên, yêu kiều xoay sang hướng khác, huých nhẹ vai Cảnh Thiên, "Chàng hư tới mức nào?"

"Nàng thử nghĩ xem!" Nói xong, Cảnh Thiên đẩy Hỏa Quỷ Vương nằm xuống giường, tư thế vô cùng ám muội.

Cảnh Thiên đưa tay tháo Ma Kiếm trên lưng xuống, không ngờ kiếm rơi xuống đất chạm vào cạnh giường liền rơi ra khỏi vỏ.

"A ——" Hỏa Quỷ Vương che mặt sợ hãi kêu to một tiếng."Mau đem nó đi chỗ khác!"

Cảnh Thiên nhìn ra điểm khác biệt, "Nương tử, nàng sợ kiếm khí?"

"Ừm..." Hỏa Quỷ Vương nhắm chặt mắt không dám nhìn, trông rất cổ quái.

Cảnh Thiên đem kiếm tra lại vào vỏ, rồi đưa tay kéo màn che giường xuống, không ngờ không cẩn thận khiến bàn tay bị thương chảy máu, Cảnh Thiên liền dùng miệng mút lấy vết thương.

"Nương tử..." Cảnh Thiên lại quay vào bên trong giường.

"Máu! Sao ngươi lại bị thương?!" Hỏa Quỷ Vương ngửi được huyết khí trong miệng hắn.

Cảnh Thiên còn nghĩ Hỏa Quỷ Vương quan tâm mình, vội giải thích, "Nương tử đừng lo lắng, chỉ bị trầy một chút, không đáng chú ý."

Không ngờ Hỏa Quỷ Vương tính tình đại biến, vừa rồi còn thẹn thùng quyến rũ, giờ lại hung hăng trợn mắt, vung chưởng đánh Cảnh Thiên văng xuống giường, "Cút! Mau cút đi cho ta!"

Cảnh Thiên thấy thần sắc Hỏa Quỷ Vương kích động, chân tay luống cuống.

Nhưng nghĩ kĩ lại thì, trước khi Trường Khanh đến thế giới cực lạc đã đi tắm để rửa sạch huyết khí, vừa rồi hắn làm rơi Ma Kiếm xuống đất làm Hỏa Quỷ Vương sợ hãi, có lẽ thứ mà cô ta sợ không phải là kiếm khí, mà bởi vì thân kiếm nhiễm huyết khí, hơn nữa Hỏa Quỷ Vương hiện tại phản ứng dị thường, hết thảy đều có vẻ hợp tình hợp lý .

Cảnh Thiên rút kiếm ra khỏi vỏ, cắn răng một cái, rồi rạch ở cổ tay một vết lớn, huyết khí thoáng chốc ngập tràn tứ phía.

Hỏa Quỷ Vương quả nhiên rất sợ hãi, "Người đâu! Mau mang hắn ra ngoài!..." Còn chưa nói xong, Hỏa Quỷ Vương liền hóa thành một vũng máu loãng.

Nguyên lai tại thế giới cực lạc này, tử khí bao trùm, tiên huyết đó chính là điểm trí mạng của Hỏa Quỷ Vương.

Xem ra diễn trò nãy giờ toàn bộ cũng không phải là uổng công.

Cảnh Thiên dùng một cái khăn trùm lấy Hỏa Linh Châu ở giữa vũng máu loãng, cũng không thèm quan tâm đến máu trên cổ tay đang chảy ra không ngừng, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.

—— Đậu Phụ Trắng, huynh chờ ta!

------------------
Aaaa, cha Thiên lươn lẹo dễ thoát, chứ còn Đậu Phụ Trắng ngay thẳng đơn thuần thì…

Chúng ta chơi lại trò đoán tình tiết nha: Đậu Phụ Trắng có thoát hay không, và ai là người cứu thoát?

1. Tèn tén ten… Lọt vào tay cái tên đầy bụng mánh khóe lại thao túng cả 2 thế giới như Triệu Vô Duyên mà còn thoát được sao?

2. Thoát, thoát khỏi tay Triệu Vô Duyên, nhưng lại lọt vào tay Ma Tôn Trùng Lâu.

3. Thoát, thoát cả 2 người kia nhưng lại bị Tử Huyên mang đi mất.

4. Cảnh Thiên tháo vát được việc, sau một hồi lăn qua lăn lại chật vật khốn khổ thì cũng cứu được Đậu Phụ Trắng của mình ra, có điều mê dược chưa giải, chuyện gì xảy ra tiếp theo thì… tèn tén ten…



Đoán đi đoán đi nào, lâu lắm rồi Tích Vũ mới mở lại hội thi đấy =))

6 comments

8/22/2013 11:46 AM Reply

đoán đoán =)))
chậc, hổng đoán được, cơ mà ta mong muốn nó là cái đáp án 4 *múa lụa* để còn tèn tén ten... =)))))))))))

Anonymous
8/22/2013 1:29 PM Reply

em chọn phương án 2
em nghĩ đến phương án đó từ lúc biết bạn chẻ trúng xuân dược òi

Anonymous
8/22/2013 9:06 PM Reply

Mặc dù mong muốn đáp án 4 nhưng ta sẽ chọn 2, vì hai anh mới XYZ xong, chắc chưa làm tiếp đâu. ><. Với lại ta cũng muốn thấy "mâu mần" Lâu Khanh, muốn xem tình cảm của anh Lâu, cho nên phất cờ cổ vũ đáp án 2. :)

B_B
8/22/2013 11:47 PM Reply

Truyen hai nen option 4 di ^^ xem gio kha nang ban dai bac cua ta co xa ko :))

Anonymous
8/23/2013 12:07 AM Reply

Êm muốn 4 , êm muốn tèn tén ten cơ
e sợ nhược như Thục Thiên lắm:)

8/23/2013 4:54 PM Reply

Cuối cùng nàng cũng hiện thân, ta đợi nàng đến muốn nhảy lầu... Nhưng nàng xuất hiện rồi càng làm ta muốn nhảy lầu hơn!!!! Hixhihxix... Đậu phụ trắng của ta cuối cùng rơi vào tay tên sắc lang nào vậy? Hy vọng lão Cảnh được việc một chút.

Post a Comment

Thục Thiên Mộng Hoa Lục