Aug 9, 2013

[Đam mỹ | Cảnh Khanh | Thiều Hoa Khanh Phụ] Chương 27

Written By Tích Vũ Lầu on Aug 9, 2013 | 23:08

Lúc này bản mặt Cảnh Thiên mới dãn ra, lúc nãy hắn còn sợ Đậu Phụ Trắng ngốc nghếch đã cùng tên sắc quỷ kia ký giấy bán thân chẳng hạn, đến lúc đó hắn chỉ còn đường ngồi trong xó nhà cắn khăn ủy khuất.


Tác giả: Túy Nguyệt Mê Hoa

Biên dịch: Phong Đình

Hiệu chỉnh: Tích Vũ

Chương 27 – Xuất thủy phù dung

[Thiều Hoa] Chương 27 - Xuất thủy phù dung

Rời khỏi quán trọ Vãng Sinh, Từ Trường Khanh liền ngự kiếm tới một dòng suối.

Cảnh Thiên nhìn quanh bốn phía, không hề có khí yêu tà, "Hỏa Quỷ Vương ở đây sao?"

"Không phải."

"Vậy tới đây làm cái gì?"

Từ Trường Khanh không lên tiếng, mặc nhiên cúi đầu phóng xuống dòng nước, nước cao quá thắt lưng.  

Mặt nước lung linh dưới nắng, đạo bào của y ướt sủng, Từ Trường Khanh lặn ngày càng sâu.

Cảnh Thiên cả kinh, "Đậu Phụ Trắng! Huynh đừng nghĩ quẩn!" Hình ảnh hoạt động kịch liệt đêm qua lại hiện lên, không phải Đậu Phụ Trắng vì không giữ được danh dự mà nhảy hồ tự vẫn đó chứ!

Nhưng chuyện đó không xảy ra.

Trường Khanh sau một lúc lặn xuống dưới liền nổi lên. Sóng nước nhẹ nâng tay áo trắng thuần, hơi nước mờ mịt.

Cảnh Thiên xấu hổ, không ngờ "chuyện quan trọng" mà Đậu Phụ Trắng nói chính là đi tắm?!

Hắn cũng lập tức tháo giày ra, ngâm chân trong suối nước, "Nước nóng sao?"

"Đây vốn là suối nước nóng mà."

"Ngự kiếm đến tận suối nước nóng? Nhìn không ra Đậu Phụ Trắng huynh cũng thực biết hưởng thụ nha!"

Hồi lâu, ánh mắt Cảnh Thiên vẫn không thể chuyển sang hướng khác.

Vạt áo ẩm ướt dính sát vào da thịt Trường Khanh, hoa quang lưu chuyển càng làm cho thân hình y trông thật diễm lệ mê người.

Ánh ban mai xuyên qua làn hơi nước khiến cho dung nhan không tỳ vết của người nọ trở nên mông lung, đường nét tựa như xử tử thuần mỹ mờ mờ ảo ảo. Những giọt nước nhỏ chậm rãi chảy xuống hạo nhan tuyệt mỹ, cảm giác ẩm thấp này làm cho Cảnh Thiên như thấy được mộng ảo, trong lòng nhộn nhạo cả lên.

Mái tóc đen của Trường Khanh xõa ra, từng sợi tóc uốn lượn quanh người y, nhẹ nhàng nhảy múa trên mặt hồ, phảng phất hoa quang trùng điệp.

Làn da trắng mềm tinh tế, đôi môi đỏ thắm tựa cánh anh đào, kiều mỹ mà vẫn giữ được anh khí nam tử ngất trời.

Trong đầu Cảnh Thiên bỗng xuất hiện một câu, hồng nhan hoạ thủy!

Mặc kệ câu này có được dùng trên người nam nhi hay không, nhưng người này xác thực chính là điểm yếu trí mạng của Cảnh Thiên.
Thấy Cảnh Thiên thất thần hồi lâu, Từ Trường Khanh lên tiếng hỏi, "Cảnh huynh đệ, không xuống tắm sao?"

Mạt thanh âm quen thuộc hòa cùng tiếng róc rách của dòng suối, đã đáng yêu lại còn rất nhẹ nhàng, Cảnh Thiên nghe mãi cũng không chán.

Xuống, đương nhiên phải xuống, không chừng lại có thể hợp thể song tu trong nước, chẳng phải quá tuyệt vời sao?!

Cảnh Thiên vui sướng thả người nhảy xuống, sau đó trước mắt tối sầm, cái gì cũng không biết .

Đợi khi hắn tỉnh lại, đã thấy sương chiều nặng trĩu.

Một đống lửa đang cháy rừng rực.

Hắn xoa huyệt thái dương, vừa xảy ra chuyện gì?

"Cảnh huynh đệ, huynh tỉnh rồi?" Ánh lửa soi sáng Đậu Phụ Trắng, hiện giờ y quan đã mặc chỉnh tề, sợ là y phục ướt sũng cũng đã sớm được lửa này hong khô. Hắn chắc chắn đã bỏ lỡ rất nhiều hình ảnh tiêu hồn, không khỏi nắm chặt tay tiếc nuối.

Lại tiếp tục xoa xoa huyệt thái dương, "Ta làm sao vậy?"

"Vừa rồi huynh nhảy xuống nước đầu va vào đá ngầm, nên hôn mê đến giờ."

"Ta..." Thật muốn có một cái hố to để nhảy xuống cho rồi!

Có thể nói hôm nay ngày tốt cảnh đẹp, không ngờ Cảnh Thiên hắn lại xấu số như vậy.

"Cảnh huynh đệ, huynh đã tỉnh rồi, cũng không có gì trở ngại, bây giờ chúng ta lập tức đến thế giới cực lạc!"

Nhìn sắc trời tối dần, Cảnh Thiên nhịn không được oán giận, "Sao không đi từ sớm chứ?"

"Cửa của thế giới cực lạc Phong Đô chỉ mở vào buổi tối, đi đến suối nước nóng chủ yếu để tiêu thời gian, hơn nữa trên người ta còn có máu, mang huyết khí vào thế giới cực lạc rất nguy hiểm."

"Nguy hiểm lắm sao?"

Từ Trường Khanh mỉm cười, "Cảnh huynh đệ, uống cái này đi."

Hắn nhận lấy thứ trên tay Từ Trường Khanh, đưa lên mũi ngửi, không phải hương rượu, mà là hương dược thảo rất nồng.

Hắn cúi đầu chăm chú nhìn dịch thể đậm đặc, "Cái gì vậy? Ghê tởm quá!"

"Đây là Ly Hồn Thang, người phàm uống vào, thân thể cùng hồn phách sẽ tách ra, nhục thân sau khi tróc hồn mang theo tử khí, có thể tự do ra vào thế giới cực lạc."

"Nói trắng ra là uống vào sẽ chết đúng không?" Cảnh Thiên lập tức đẩy cái bình ra thật xa.

"Không hoàn toàn, sau khi uống xong vẫn có thể hoàn hồn, chỉ cần trước lúc trời sáng chúng ta quay lại đây, hồn phách tự nhiên sẽ trở về."

"Không còn cách khác sao? Nhỡ trời sáng ta vẫn chưa về kịp, chẳng phải là chết oan uổng rồi không?"

"Cảnh huynh đệ, vậy huynh ở đây chờ ta, ta đi tìm Hỏa Linh Châu." Dứt lời Từ Trường Khanh liền ngửa đầu uống Ly Hồn Thang.

Cảnh Thiên thấy vậy giật lấy cái bình ghê tởm kia, một hơi uống sạch, "Đậu Phụ Trắng, chờ ta!"

Cảnh Thiên hắn sao có thể yên tâm nhìn Đậu Phụ Trắng một mình đi đến thế giới cực lạc được.

***

Khi tới nơi đã gần giờ Tý, Phong Đô tĩnh mịch,

Con đường trải đá hiện ra, sương mù giăng kín.

Cửa thành cao ngất đóng chặt, Từ Trường Khanh huy chưởng mở ra, chỉ là, chính y lại bất giác cảm thấy lòng bàn tay có chút chần chừ.

Cảnh Thiên đứng bên cạnh còn đang sững sờ, thấy cửa thành đã mở định bật người chạy đi, liền bị Đậu Phụ Trắng kéo lại.

"Cảnh huynh đệ, huynh có cảm nhận được điều gì khác thường không?"

"Khác thường? Đương nhiên là có! Kinh khủng khác thường, u ám khác thường!" Hắn vừa la to vừa ôm chặt cánh tay của Trường Khanh.

Trong thành một mảnh tĩnh mịch, chỉ có một chút ánh sáng chập chờn màu xanh, lại không thấy rõ đường đi bên trong.  

Đi được một lúc, thứ ánh sáng xanh nhạt đột nhiên tiêu tán. Ngay sau đó một cỗ sương mù dày đặc bao phủ khắp xung quanh, hơn nữa sương này càng ngày càng dày, tràn ngập cả thế giới cực lạc.

Từ Trường Khanh vung Kiến Ngôn Kiếm lên, niệm chú vài tiếng rồi chỉ thẳng về phía trước, sương mù dày đặc thoáng chốc bị kiếm khí đánh tan. Mà đập vào mắt hai người lúc này là một ngọn lửa ngút trời, hỏa thế mãnh liệt, như muốn nuốt Cảnh Thiên cùng vạn vật.

Cả hai nhất thời nhìn đến ngây ra.

Từ Trường Khanh lấy tấm bản đồ lúc trước đã nhờ Triệu Vô Duyên vẽ ra, "Dựa theo bản đồ, chúng ta trước tiên đến đây, rồi sang nơi này." Tay y vừa chỉ bản đồ vừa nói với Cảnh Thiên. Cảnh Thiên tập trung nhìn vào, chỗ thứ nhất cần đến cư nhiên lại là sòng bạc.

"Nguyên lai người dưới địa ngục cũng biết đến sòng bạc tiêu khiển!"

"Cảnh huynh đệ nói vậy, chẳng lẽ nhân gian cũng có sòng bạc?"

"Vô nghĩa! Huynh quanh năm trên Thục Sơn đương nhiên không biết! Còn ta lúc trước cứ ba ngày đi đến đó một lần. Từ khi cùng huynh đi tìm linh châu thì không chơi được nữa rồi, bây giờ tay cũng ngứa ngáy hết cả lên!"

"Như thế quá tốt, vậy lát nữa phải dựa vào Cảnh huynh đệ rồi."

"Cái gì lát nữa! Có khi nào không dựa vào Cảnh Thiên Cảnh đại hiệp ta đâu chứ!"

Từ Trường Khanh đành phải gượng cười, Cảnh Thiên từ trước đến nay là đều thích chiếm tiện nghi khoe tài như vậy.

Không lâu sau bọn họ đến được sòng bạc ở thế giới cực lạc.

Cảnh Thiên xoay người mở hai tay ra đưa đến trước mặt Từ Trường Khanh, "Bài bạc quan trọng nhất là phải có tiền vốn!"

"A!" Trường Khanh liền đưa tay vào vạt áo lấy ra một xấp ngân phiếu, Cảnh Thiên kinh hãi nhìn kỹ lại, "Nguyên lai là tiền âm phủ!"

"Triệu đại ca nói ở thế giới cực lạc chỉ có thể dùng loại tiền này, tiền này cũng là do huynh ấy cho." Trường Khanh thành thật trả lời.

Cảnh Thiên giật nẩy người, từ khi nào lại có thêm một tên Triệu đại ca?!

 "Triệu đại ca? Triệu đại ca là ai?"

"Là Triệu Vô Duyên."

Cảnh Thiên bực dọc, Đậu Phụ Trắng cư nhiên dám nhận tiền của tên Triệu chết bầm kia, "Lúc huynh lấy tiền không hứa với hắn cái gì chứ?"

Từ Trường Khanh ngẫm nghĩ rồi trả lời, "Không."

Lúc này bản mặt Cảnh Thiên mới dãn ra, lúc nãy hắn còn sợ Đậu Phụ Trắng ngốc nghếch đã cùng tên sắc quỷ kia ký giấy bán thân chẳng hạn, đến lúc đó hắn chỉ còn đường ngồi trong xó nhà cắn khăn ủy khuất.

Hôm nay mang theo mỹ đạo trưởng ngốc ở bên cạnh, Cảnh Thiên hắn thật sự phải cẩn thận đề phòng, nếu không người kia thế nào cũng bị lừa đi mất.

--------------

Vũ: Có ai cũng muốn lừa Đậu Phụ Trắng đi không? Giơ tay điểm danh cái coi, dám cá số người này mà xuất hiện hết thì lão đại chỉ còn nước khuân Đậu Phụ Trắng sang hành tinh khác ở. Sắc lang giờ có ở khắp mọi nơi nha =))

13 comments

Anonymous
8/10/2013 12:24 AM Reply

Yolo !! Hóng mấy hôm r, cuối cùg cũg có cai ăn:))
Đa tạ:))

Anonymous
8/10/2013 12:31 AM Reply

E e e muốn *giơ tay*
chẳng nhẽ mình là sắc lang:))

B_B
8/10/2013 1:52 AM Reply

Da bao sac lang o khap noi thi hanh tinh khac cung ko thoat dau, nang Tich Vu a ^^

Doc sao cha thay Thien ra dang cong gi ca ^^ nhung cung nhi nho, nham nho giong trong phim a :))

Ma qua nhay suoi cua chu cong nha ta an tuong qua. Sac cuoi ti Chet :))

8/10/2013 10:20 AM Reply

Ta là sắc nữ có được giơ tay không nàng....
Hình như chương bày tác giả lười viết hay sao mà cho lão Thiên ngất một các lãng xẹt.

8/10/2013 10:31 AM Reply

Sắc lang thì bao gồm cả sắc nam và sắc nữ, yêu tâm, nàng thuộc phạm trù này |o|

Không phải tác giả lười viết, cũng ko phải lão đại ngớ ngẩn, lão đại ngất là do bị Khanh nhi đập ngất để đi gặp TRIỆU ĐẠI CA mà =)))

8/10/2013 10:32 AM Reply

Yên tâm, công ko phải trời sinh mà do khổ luyện mà thành, sẽ có ngày cha Thiên chín chẳn trưởng thành hơn, nàng hãy cố đợi đến cái mùa thu ấy đi =))

Mà cái mùa thu ấy cũng sắp đến rồi *ngẩng đầu nhìn trời*

8/10/2013 10:33 AM Reply

Còn chả lẽ gì nữa =))

8/10/2013 11:03 PM Reply

SẮC LANG tới đâyyyyyy

Anonymous
8/12/2013 12:21 AM Reply

cái vuuj đụng trúng đá
này là trời phạt đó, kể cả anh là Phi Bồng thì cũng bị phạt vì suy nghĩ xấu xa
cứ mỗi lần có cái tên lạ lạ bay ra từ miệng Đậu Phụ Trắng là Cảnh huynh đệ giật mình thon thót

Anonymous
8/12/2013 8:22 AM Reply

Yêu cầu các sắc lang bình tĩnh ổn định đội hình!!! Chia 2 đội 1 đội vây Khanh nhi một đội đè ông Thiên để ôm mỹ nhân về nào!!! Mình xí một chân trong đội vây Khanh nhi nhé =)))))))))))))))

8/13/2013 10:03 AM Reply

Ai đè Thiên thì đứng ra nhận nhiệm vụ đi, ta đây đi lừa ĐPT :p

8/14/2013 1:25 PM Reply

Có ai vô đội "bảo-vệ-uyên-ương-canh-cửa (hoặc chặn cửa, ko cho bên ngoài vào hoặc bên trong ra @@, )-tạo-điều-kiện-thuận-lợi-để-hai-anh-nhà-hành-sự" với mình không? @@,

1/25/2014 9:50 AM Reply
This comment has been removed by the author.

Post a Comment

Thục Thiên Mộng Hoa Lục