Cứ như vậy, trời rét cũng chỉ mặc y sam mỏng manh, sáng tối
dựa vào thân trúc, ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, khóe mắt nhiễm
sương, cuối cùng hóa thành hiu quạnh vĩnh viễn. Huynh vì cái gì ngang ngạnh chống chọi với tịch liêu?
Tác giả: Tiểu Chu Dữ Mặc
Biên dịch: Tích Vũ
Chương 145 - Thục địa đương quy
2 comments
Oi, sap hoan roi... Can can khan tay
Đọc chương 144 khóc như điên, đọc qua chương này còn chưa kịp lau nước mắt thì cũng phải bật cười vì cái sự ngây ngô + quan tâm sâu sắc tới lão đại của lũ đàn em =))~
Khanh bảo Thiên tới Thục Sơn làm gì nhỉ...
Post a Comment