“Cảnh Thiên?” Trong đầu y tức khắc hiện ra dung mạo anh tuấn của thiếu niên kia, đặc biệt là túy dung hồng sắc vì say rượu vào lần đầu tiên gặp mặt.
Tác giả:
Túy Nguyệt Mê Hoa
Biên dịch:
Tích Vũ
Chương 05
– Ma Tôn hàng nan (thượng)
Không đến nửa nén
nhang, Từ Trường Khanh đã trở về Thục Sơn, đi đến Vô Cực Các.
“Chưởng môn, trưởng
lão, sư phụ!”
“Trường Khanh!”
“Chưởng môn triệu gấp
đệ tử trở về có việc gì?”
“Không cần gấp, con
qua đây trước.” Nói rồi lão kéo Từ Trường Khanh, đưa một chung trà cho y, “Uống
một chút nước đi, nhìn con gấp gáp quá.”
“Cảm tạ chưởng môn!” Từ Trường Khanh chưa phát hiện điểm khác
thường của Thanh Vy.
Đợi cho Từ Trường
Khanh uống xong chén trà, ngữ điệu Thanh Vy tựa hồ chậm lại: “Trường Khanh, tại
Du Châu con đã điều tra được gì chưa?”
“Thứ lỗi cho đệ tử bất
tài.”
“Không sao, bây giờ ta
có nhiệm vụ mới cho con.”
“Thỉnh chưởng môn phân
phó, Trường Khanh nhất định dốc hết tâm lực.”
“Hôm qua Tỏa Yêu Tháp
bị phá, biến cố quá bất ngờ, yêu nghiệt từ trong tháp đã thoát ra, chạy tới nhiễu
loạn nhân gian.
“Đệ tử lập tức đi hàng
yêu phục ma.”
“Trường Khanh, ta đã
phân phó mấy người Thường Dận và Thủ Nhất lo chuyện này, còn một việc trọng yếu
hơn chờ con giải quyết.”
“Đệ tử nghe lệnh.”
“Ma Tôn phá Tỏa Yêu
Tháp vì muốn đoạt lấy Ma Kiếm, mà đoạt Ma Kiếm chính là vì một người. Ta lệnh
cho con tức tốc hạ sơn tìm người này, tên của hắn là Cảnh Thiên.”
“Cảnh Thiên?” Trong đầu
y tức khắc hiện ra dung mạo anh tuấn của thiếu niên kia, đặc biệt là túy dung hồng
sắc vì say rượu vào lần đầu tiên gặp mặt.
Thanh Vy thấy y thất
thần một hồi vội hỏi, “Trường Khanh, con quen người này?”
“Con từng gặp một lần.”
Lúc nói câu này, Từ Trường Khanh vô thức hạ mi.
“Ta muốn con tận lực bảo
vệ hắn chu toàn, đưa hắn về Thục Sơn.”
“Lẽ nào hắn gặp nạn? Vì
sao Ma Tôn lại tìm hắn?”
Thương Cổ một bên
không nhịn được Từ Trường Khanh nghi vấn nhiều như vậy, “Hỏi hỏi hỏi! Thường
ngày vi sư dạy con thế nào, nguyên tắc hàng đầu của thám tử Thục Sơn là gì?”
“Mỗi khi nhận lệnh, chỉ
được làm không được hỏi!”
“Biết là được rồi, lui
xuống!”
“Vâng!” Bị sư phụ nghiêm khắc chấn chỉnh, Từ Trường Khanh không
còn cách nào khác hơn là lặng lẽ cáo lui.
Sau khi Từ Trường Khanh rời khỏi, các trưởng lão lộ vẻ
khó xử, “Chưởng môn, lần này Trường Khanh sợ là dữ nhiều lành ít.”
“Ta cử nó đi, tất nhiên đã nghĩ đến kiếp nạn này.”
“Chưởng môn, hay là chúng ta thay đổi biện pháp khác?”
Thương Cổ thiếu kiên nhẫn nói.
“Dù sao kiếp số phải đến cũng sẽ đến, nói chung, tất cả tự
có an bài.”
“Ai!” Thương Cổ thán một hơi, “Nói đi nói lại vẫn chỉ như
vậy! Được rồi, tiểu tử kia thì có quan hệ gì với Trường Khanh? Tại sao bọn
chúng lại quen nhau?”
“Tương phùng nhất túy thị tiền duyên!”
“Là nghiệt duyên!” Thương Cổ không khỏi bóp cổ tay thở dài.
Lão nhớ đến buổi tối hôm qua, đêm khuya chưởng môn gọi
lão đến Vô Cực Các.
“Thương Cổ sư đệ, Trường Khanh là ái đồ của đệ!”
“Huynh tìm ta là vì việc của Trường Khanh?”
Thanh Vy đưa mấy quẻ tượng viết tay cho Thương Cổ, “Hôm
nay ta bốc một quẻ, Trường Khanh gặp nạn.”
Thương Cổ nhìn quẻ tượng, “Liên quan đến hậu nhân Nữ Oa.”
“Hơn nữa kiếp nạn này, Trường Khanh khó tránh khỏi.”
“Để đệ đi giết nữ yêu đó, xem ả làm sao làm hại ái đồ của
đệ.”
“Đừng nói dối, Tử Huyên là hậu nhân Nữ Oa, đệ tự biết nặng
nhẹ!”
“Thế nhưng, lẽ nào lại tiếp tục để ả hủy đi tu đức tuệ
căn của Trường Khanh?”
“Kiếp số khó thoát, không bằng trí chi tử địa nhi hậu
sinh [vào chỗ chết để tìm đường sống].”
Thương Cổ nhất thời không hiểu, “Nghĩa là thế nào?”
“Hôm nay ta còn bốc một quẻ khác, là Cảnh Thiên gặp nạn!”
“Tiểu tử thối đó thì có quan hệ gì với ái đồ của chúng
ta?” Thương Cổ bày ra vẻ mặt xem thường.
“Chúng ta để Trường Khanh thay hắn chịu kiếp nạn lần này,
thế nào?”
“Không thích hợp! Vạn nhất có sơ xuất, huynh đền được ái
đồ cho ta không!” Thương Cổ nhất thời nổi trận lôi đình, tên tiểu tử thối tầm
thường đó còn muốn dẫn theo ái đồ Trường Khanh chịu khổ hay sao, kiếp trước kiếp
này, Cảnh Thiên tiểu tử đó lấy tư cách gì mà làm chuyện đó.
Thanh Vy vẫn kiên định như trước, “An tâm đi, ta đã nghĩ
rồi, chỉ cần nghiền Nữ Oa linh thạch thành bột phấn, hòa vào trà cho nó uống, sẽ
giữ lại được thất hồn lục phách của Trường Khanh.”
“Giữ được, giữ được! Thân thể bị hủy thì giữ lại thứ đó
cũng để làm gì!” Sức mạnh của Ma Tôn lớn đến thế nào, một đệ tử Thục Sơn nho nhỏ
có thể chống lại sao, chuyến này nó đi nhất định dữ nhiều lành ít.
“Lẽ nào đệ muốn nó lại tiếp tục nhầm lẫn một đời với hậu
nhân Nữ Oa?”
Nhãn thần Thương Cổ lóe lên vài tia do dự, “Dù thế nào cũng
không thể đem tính mệnh Trường Khanh ra đặt cược! Lỡ như...”
“Trường Khanh chung quy phải chết, đệ và ta tự biết!” Lời
kiêng kỵ bất minh của Thanh Vy nhất thời khiến Thương Cổ im lặng.
Cuối cùng lão phất tay áo rời đi, đồ nhi đáng thương của
lão!
Cũng được.
Xưa nay phàm là người tu đạo, đều phải trải qua kiếp nạn
nhân sinh mới có thể tu thành chính quả.
Không qua kiếp nạn!
Đắc đạo thế nào?
11 comments
Truyện này sát nguyên tác nhỉ :) mà truyện này có Cảnh Thiên mà hài chắc là hài hả nàng ;)
Cho hỏi các hạ là ai thế? Chắc chắn không phải nàng BB vì đây ko phải là cách nói của nàng ấy rồi :))
Tớ mà ;) vì trước nàng bảo có CT mà ko cười thì là ngược, giờ tớ thấy cười suốt nên confirm lại cho chắc. Vì dù nàng bảo truyện này vui, sến nhưng nàng cũng bảo có nhắc đến mối tình 3 kiếp Cảnh Khanh, rủi thì kiếp trước Thiên nhìn Khanh chết đến kiếp này Khanh nhìn Thiên chết nên tớ ko đoán ra truyện này hài kiểu gì được. Sáng nay tớ tranh thủ đọc rồi cho con đi nộp hồ sơ nên comment vội đó mà :)
Bb
Công nhận là cách nói không giống nàng BB thật hihi
Truyện này từ đầu đến giờ vẫn hài, ngay ca những chi tiết hơi ngược mà đọc chả hiểu sao vẫn thấy buồn cười
Chưa quen với xì tai này lắm ha ha
Chết chưa .. Khanh Nhi của tôi, tránh vỏ dưa gặp vỏ sầu riêng rồi. Mà trong này cũng có Trùng Lâu x Trường Khanh lun hả nàng??? Nàng có YH hay Skype gì ko? Cho đi, ta có lời mún nói riêng.
Truyện có hài, có nhẹ nhàng, có ngọt, có sến,... cái gì cũng có, chỉ tuyệt ko có ngược nhé.
Hay là ta đọc ngược nặng nhiều quá, vô cảm với kiểu ngược nhẹ hều rồi =))
Đấy nhé, ngay cả Khanh Nhi cũng thấy BB bất thường nhé, hay là nàng bị hack tài khoản rồi =)))
Ta cũng chưa quen với cái style này, còn từng nghĩ ko bao giờ đọc hài nữa cơ =))
Ừ, có Lâu Khanh nàng ạ, nhưng a Lâu ở đây ko tạo được tí mảy may ngược tâm ngược thân nào cho đôi trẻ, chỉ như con cún chạy theo người ta hết kiếp này sang kiếp khác thôi =))
khanh khanh đúng là bảo bối của thượng cổ ak,đụng đến khanh ổng đòi xách dao đi chém người ta lun kìa ^^
Mà nàng tính nói gì với ta thế? Hồi hộp căng thẳng à nha =)) Ta đã pm qua fb nàng nick skype của ta rồi đấy ;))
tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
tránh xà gặp điểu
Khanh nhi sinh ra để chịu khổ à T_T
Post a Comment