Ánh nến yếu ớt, quang ảnh đan xen, biểu tình y cắn môi ẩn nhẫn… (kinh ngạc) Người chủ trì à, ngươi chảy máu cam rồi!
Tác giả: Tiểu Chu Dữ Mặc
Biên dịch: Tích Vũ
Phiên
ngoại 3
Phu thê
tương tính nhất bách vấn (Phần 3)
26. Ngươi sẽ chuẩn bị gì cho sinh thần đối phương?
Từ Trường Khanh: Chuẩn
bị rất nghiêm túc.
Vũ Trụ Phong: Từ chưởng
môn, huynh đây là đáp phi sở vấn [hỏi này
đáp nọ]. Cảnh lão bản thì sao? Dự định tặng lễ vật gì?
Cảnh Thiên: Ta.
Vũ Trụ Phong: Yêu bản
thân quá độ! Ai còn lạ gì ngươi!
27. Vậy bên nào sẽ nói trước?
Cảnh Thiên: Đương
nhiên là ta. Y đối với chuyện tình cảm đều trì độn, nếu như ta không nói trước,
kiếp sau cũng không tới phiên ta.
Từ Trường Khanh: Hắn.
28. Thích đối phương bao nhiêu?
Cảnh Thiên: Yêu đời đời
kiếp kiếp, đời trước, đời trước của đời trước, đời này, đời sau của đời này, đời
sau sau nữa…
Từ Trường Khanh (than
nhẹ): Tằng lự đa tình tổn Phạm hành, nhập sơn hựu khủng biệt khuynh thành, thế
gian an đắc song toàn pháp, bất phụ như lai bất phụ khanh [E rằng chuyện tình với người sẽ ảnh hưởng đến việc tu hành của ta. Vào
núi khổ tu lại sợ chia xa người. Trên cõi đời này có cách nào vẹn toàn? Để ta
tiếp tục tu hành mà lại không phụ lòng người?]
Vũ Trụ Phong: Ta hiểu,
Từ chưởng môn vừa muốn làm đạo sĩ vừa muốn yêu đối phương, hai chuyện không thể
vẹn toàn. Chưởng môn, các người đã định trước đời đời kiếp kiếp gắn bó không rời.
(Dưới đài vang lên
thanh âm đoàn tiểu đậu phụ: Cảnh Khanh vương đạo chúng ta rất thích nhìn các
người gắn bó không rời ~ Thỉnh cứ tiếp tục gắn bó không rời ~ Xin hai người
đó!)
29. Ngươi yêu đối phương không?
Từ Trường Khanh: Yêu!
Cảnh Thiên: Nói lời vô
ích.
Vũ Trụ Phong: Ta biết
là vô ích, ta chỉ theo đúng kịch bản mà hỏi thôi.
30. Đối phương nói điều gì sẽ khiến ngươi không thể cự
tuyệt?
Từ Trường Khanh: Nắm
tay của ta, có lẽ bấu lấy góc áo ta, bộ dạng thương cảm cầu xin.
Vũ Trụ Phong: Hắn làm
trư mà muốn nuốt cọp, Từ chưởng môn, huynh nhất thiết không thể mềm lòng nha.
Cảnh Thiên: Y nói gì
ta cũng không thể cự tuyệt.
Vũ Trụ Phong: Thê nô…
31. Nếu như nghi ngờ đối phương đã thay lòng, ngươi sẽ
làm thế nào?
Từ Trường Khanh: Tiếp
tục làm đạo sĩ, tiếp tục tu đạo.
Vũ Trụ Phong: Từ chưởng
môn, huynh thật sự có thể xua hắn ra khỏi đầu? Thế mà ta cứ nghĩ huynh sẽ nhảy
vực!
Từ Trường Khanh (mặt
vô biểu tình): Thối Tư Nhai đã nhảy qua một lần.
Vũ Trụ Phong: Ta thiếu
chút đã quên. Cảnh lão bản thì sao?
Cảnh Thiên: Không thể
nào, Đậu Phụ Trắng là người vô cùng cố chấp, đã yêu một người tuyệt sẽ không
thay đổi.
Vũ Trụ Phong: Vậy Tử
thẩm [thím Tử Huyên =))] giải thích
thế nào?
(Dưới đài một con mãng
xà màu tím bò quanh xót thương, tổ nhân viên hậu trường phải chật vật lắm mới lôi được vị khách không mời này đi.)
Cảnh Thiên (nghiến
răng kèn kẹt): Đó chỉ là một cuộc gặp gỡ sai lầm. Câu tiếp theo!
32. Có thể tha thứ đối phương vì đã thay lòng đổi dạ?
Từ Trường Khanh: Cảnh
huynh đệ sẽ không thay lòng.
Vũ Trụ Phong (cảm động):
Thật ăn ý.
33. Nếu như hẹn gặp mà đối phương đến muộn một tiếng đồng
hồ thì ngươi sẽ làm sao?
Cảnh Thiên: Lần nào y
cũng đến muộn. Ta chỉ có một lựa chọn duy nhất – Chờ!
Từ Trường Khanh: Đó là
bởi vì công vụ Thục Sơn bận rộn, mỗi lần Thường Dận đều muốn ta đích thân duyệt
công văn thư tín…
Cảnh Thiên (nắm tay):
Ta chỉ biết Thường Giao Xoa chuyên phá hỏng chuyện tốt của ta.
Vũ Trụ Phong: Từ chưởng
môn thì sao?
Từ Trường Khanh: Cảnh
huynh đệ bình thường rất nhàn, hẹn nhau khẳng định không đến muộn, nếu như thật
sự đến muộn, đó chính là đã gặp đại sự rồi, ta sẽ trực tiếp đến Ma giới tìm
Trùng Lâu đòi người.
Vũ Trụ Phong: Vì sao?
Từ Trường Khanh: Bởi
vì kẻ đó thường xuyên bắt nhầm người.
(Bên ngoài vang lên âm
thanh Ma Tôn: Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm!)
34. Ngươi thích nhất bộ phận nào trên thân thể đối
phương?
Cảnh Thiên: Mỗi một
phân một thốn.
Từ Trường Khanh: Đôi mắt.
Vũ Trụ Phong: Vì sao?
Từ Trường Khanh: Nhìn
vào mắt hắn là có thể hiểu lòng hắn nghĩ gì.
Vũ Trụ Phong: Nguyên
lai Từ chưởng môn có khả năng khống chế cao như vậy, hôm nay ta mới biết. Trách
không được con khỉ Cảnh Thiên kia có làm ầm ĩ ra sao cũng không thành Như Lai Ngũ
Hành, xem ra Độc Tâm Thuật của Từ chưởng môn đã phát huy tác dụng rồi.
35. Biểu tình khêu gợi nhất của đối phương?
Từ Trường Khanh: Mỉm
cười trong ám dạ.
Cảnh Thiên (tâm tình sảng
khoái): Ánh nến yếu ớt, quang ảnh đan xen, biểu tình y cắn môi ẩn nhẫn… (kinh
ngạc) Người chủ trì à, ngươi chảy máu cam rồi!
Vũ Trụ Phong (ôm lấy bịch
khăn giấy): Không sao, mời tiếp tục.
36. Khi hai người ở cùng một chỗ, điều gì khiến tim
ngươi đập nhanh?
Từ Trường Khanh: Vấn
đáp trí lực.
Vũ Trụ Phong (mờ mịt
không giải thích được): Vấn đáp trí lực không phải chỉ là một trò chơi sao?
Cảnh Thiên (cười đến
nhộn nhạo): ha ha ha ha…
Vũ Trụ Phong (cười nhạt):
Ta biết ngươi lại muốn nói cái gì. Không hỏi ngươi nữa. Câu tiếp theo!
37. Ngươi từng nói dối đối phương chưa? Ngươi có giỏi
nói dối không?
Từ Trường Khanh: Đã từng.
Vũ Trụ Phong: Lúc nào?
Từ Trường Khanh (thấp
giọng, áy náy): Ngoại ô Phục Ma Trấn, lừa Cảnh huynh đệ trúng cổ độc, buộc hắn
theo ta đến doanh trướng Tần Vương.
Vũ Trụ Phong (thoải
mái): Từ chưởng môn, chúng ta biết huynh vì Thục Sơn đại nghiệp mới bất đắc dĩ
làm vậy, huynh không cần hổ thẹn.
Cảnh Thiên: Ta chưa từng
nói dối.
Vũ Trụ Phong: Đây là lời
nói dối lớn nhất thế kỷ này.
38. Cùng nhau làm chuyện gì khiến ngươi hạnh phúc nhất?
Từ Trường Khanh: Cùng
nhau luyện công, đả tọa.
Cảnh Thiên (thất vọng):
Ta còn tưởng huynh muốn nói “Hợp thể song tu”.
Vũ Trụ Phong: Ngoại trừ
ý niệm xấu xa thì trong đầu ngươi còn cái gì không?
Cảnh Thiên: Cái gì
cũng không muốn làm, chỉ cần y ở bên cạnh ta là được.
39. Đã từng cãi nhau chưa?
Từ Trường Khanh: Đã từng.
Cảnh Thiên: Đương
nhiên cãi nhau, yêu nhau lắm cắn nhau đau, phu thê trên giường càng cãi nhau
càng hợp.
40. Cãi nhau về vấn đề gì?
Từ Trường Khanh (nhíu
mày): Việc nhà, việc nước, việc thiên hạ… đều có.
Vũ Trụ Phong: Từ chưởng môn, huynh thật lòng
mang thiên hạ thương sinh, vì quân vương phân ưu. Tần Vương và con dân hắn sẽ rất
cảm kích huynh.
Cảnh Thiên: Không nên ở
trước mặt ta nhắc đến Lý nhị tiểu tử, nhắc đến tiểu tử đó ta liền tức giận, mà
tiểu tử đó vẫn còn giấu của Trường Khanh một chiếc nhẫn cỏ chưa trả lại [Tích Vũ: Chi tiết này thỉnh đọc Khai Đường Truyền Kỳ, Quyển 3 – Lý Thế Dân, Lý Thế Dân trong Thục Thiên không có gian tình với
Trường Khanh là vì tác giả không có thời gian miêu tả – sợ rối rắm đó mà, và
sau đó đã trút toàn bộ sang Khai Đường rồi đó.]
Vũ Trụ Phong (hoang
mang): Có chuyện này sao? Sao ta không biết.
(Bên ngoài vang lên
thanh âm Tần Vương: Đừng để ý tên côn đồ đó, hắn đã xuyên qua sang Khai Đường
Truyền Kỳ rồi…)
Cảnh Thiên: Ta cùng y
bình thường hay vì một ít chuyện nhỏ mà khắc khẩu, sau đó chúng ta thống nhất lại
rồi, chuyện nhỏ ta nghe y, đại sự y nghe ta.
Vũ Trụ Phong (kính phục
từ tận đáy lòng): Quả nhiên có khí thế công quân, đứng đầu gia đình, nhất ngôn
lập quyết. Cho nên, sau này các ngươi cũng không cãi nhau nữa, đúng không?
Cảnh Thiên (vỗ ngực):
Cái đó đương nhiên.
(Thanh âm Mậu Mậu từ
dưới đài truyền đến: Thật kỳ quái nha, từ ngày đó đến giờ đều chưa hề phát sinh
việc lớn, tất cả đều chỉ là “việc nhỏ”).
41. Lúc đó làm hòa thế nào?
Từ Trường Khanh: Hắn
chủ động ngủ dưới sàn nhà.
Vũ Trụ Phong: Sao
không phải là quỳ bàn chông?
Cảnh Thiên (toát mồ
hôi lạnh): Độc nhất phụ nhân tâm [Độc nhất
là lòng dạ đàn bà].
Vũ Trụ Phong (làm bộ
không nghe): Ta nói này Từ chưởng môn, thời buổi này quỳ bàn chông đã lạc hậu rồi,
hẳn là nên quỳ bàn kim đi.
Cảnh Thiên: Thường thì
ta ngủ dưới sàn hai ngày, y sẽ mềm lòng.
42. Sau khi chuyển thế còn mong muốn làm người yêu
không?
Cảnh Thiên: Đương
nhiên.
Từ Trường Khanh (bất đắc
dĩ): Trong rừng rậm, Trường Khanh đã từng đáp ứng hắn, sẽ cùng hắn ở bên nhau đời
đời kiếp kiếp.
Vũ Trụ Phong (khuyên
giải an ủi): Đó là vì tên côn đồ này giả chết lừa gạt, cũng không phải là ý tứ
thật sự của huynh, cho nên không có hiệu lực, kỳ thực Từ chưởng môn có thể bỏ
qua lời thề ngày đó…
Cảnh Thiên (nhìn chung
quanh): Trấn Yêu Kiếm đâu? Trấn Yêu Kiếm đang ở chỗ nào?
Vũ Trụ Phong: Ta chưa
nói gì cả!!!
43. Khi nào thì ngươi nghĩ mình đã thật sự yêu?
Từ Trường Khanh (đạm mạc
cười): Ta nghĩ Cảnh huynh đệ vẫn luôn yêu ta.
Cảnh Thiên: Khi y vì cứu
ta mà phạm vào môn quy, bị phạt quỳ gối phía sau Thối Tư Nhai; khi y vì giúp ta
luyện công mà thức trắng đêm thủ hộ bên ta; khi y vì cứu ta mà chịu một chưởng
của Tiêu Ánh Hàn đến trọng thương thổ huyết; khi y vì rửa sạch oan khuất cho ta
mà không tiếc quỳ gối nói ra chân tướng trước mặt toàn bộ người Thục Sơn; khi y
vì thỏa mãn nguyện vọng sinh nhật ta mà…
(Dưới đài một mảnh trầm
mặc…)
Vũ Trụ Phong (rơi nước
mắt cá sấu): Chân tình Cảnh Khanh thật cảm động nhân tâm.
(Dưới đài đoàn miến đỏ
tung hô: Cảnh Khanh thiên đạo, Cảnh Khanh thiên đạo!)
44. Khi nào ngươi nghĩ người kia không còn yêu mình nữa?
Từ Trường Khanh: Khi hắn
không còn đến Thục Sơn quấy rầy ta.
Vũ Trụ Phong: Cảnh lão
bản thì sao? Có từng trải qua khủng hoảng đó?
Cảnh Thiên: Hoàn toàn
không có. Khi nãy từng nói rồi, Đậu Phụ Trắng là người vô cùng chấp nhất, chuyện
đã quyết định tuyệt sẽ không thay đổi. Đương nhiên, trừ phi…
Vũ Trụ Phong: Trừ phi
Tử thẩm xuất hiện?
Cảnh Thiên: Phi! Trừ
phi ta cùng Thục Sơn đại nghiệp xảy ra xung đột mâu thuẫn, Đậu Phụ Trắng mới có
thể bỏ ta. Bất quá không sao hết, ta có thể hiểu y, ta chỉ lo lắng y sẽ làm
chuyện điên rồ.
Từ Trường Khanh (thanh
mâu gợn nước): Cảnh huynh đệ, cảm tạ huynh.
Cảnh Thiên (nắm tay):
Đồ ngốc, hứa với ta, không cần biết phát sinh chuyện gì, đều phải sống cho thật
tốt.
Vũ Trụ Phong (khụ khụ):
Hai vị, hai vị, đây là hiện trường ghi hình, thỉnh chú ý, chú ý…
45. Phương pháp thể hiện tình yêu?
Từ Trường Khanh: Đả tọa,
luyện công.
Vũ Trụ Phong (ngã ngửa):
Từ chưởng môn, huynh không nên cứng ngắc như vậy, kỳ thực phương pháp thể hiện
ái tình có rất nhiều, tỷ như dắt tay đi dạo, đi xem phim, vào công viên…
Từ Trường Khanh: Nhân
sinh khổ sở, chỉ có luyện võ cho tốt mới có thể cứu vớt thương sinh, làm rạng
danh Thục Sơn, cuối cùng tu luyện thành tiên, làm một đôi thần tiên quyến lữ.
Cảnh Thiên (cảm động lệ
chan đầy mặt): Trường Khanh, nghĩ không ra huynh lại có kế hoạch lâu dài cho
tương lai của chúng ta như vậy.
Từ Trường Khanh (mỉm
cười): Đúng vậy, từ ngày mai thời gian luyện công của huynh có thể kéo dài thêm
một canh giờ, được chứ?
Cảnh Thiên: …
Vũ Trụ Phong: Cảnh lão
bản thì sao? Ngươi cho rằng ái tình nên được thể hiện ở phương thức nào?
Cảnh Thiên (một lời
hai nghĩa): Luyện công! Song tu!
Vũ Trụ Phong: Nghĩ
không ra nhị vị rốt cuộc cũng có phương thức thể hiện ái tình giống nhau, thật
là hiếm thấy, thật là hiếm thấy!
46. Ngươi nghĩ loài hoa nào xứng đôi với đối phương?
Cảnh Thiên: Hoa sen,
anh túc. Hoa sen cao thượng, Đậu Phụ Trắng có thanh hoa khí của cửu thiên.
Vũ Trụ Phong (không giải
thích được): Như vậy anh túc thì sao? Đó là hoa độc, ngươi nghĩ Từ chưởng môn
là người hung ác như vậy?
Cảnh Thiên: Anh Túc
còn gọi là Phù Dung, có tác dụng gây tê, làm người ta không biết từ bao giờ đã
rơi vào trong đó, đến chết cũng không thể dứt ra. Đậu Phụ Trắng đối với người
xa lạ luôn bảo trì bộ dạng vô hại, kết quả sẽ khiến ngươi mơ mơ hồ hồ rơi vào
đáy vực sâu, không bò ra được.
Vũ Trụ Phong (mồ hôi đầm
đìa): Thần kỳ như vậy?
(Bên ngoài vang lên tiếng
Ma Tôn, Phỉ Phỉ, Trầm Trạch, Lý Thuần Phong…: Tập thể chúng ta có thể chứng
minh, đây là bài học bằng máu!)
Vũ Trụ Phong: Như vậy Cảnh
Thiên thì sao? Giống loại hoa gì?
(Phỉ Phỉ và Tiểu Mộc đồng
thời hô: Cẩu Vĩ Ba Thảo. Cảnh Thiên: Cút!)
Từ Trường Khanh (trầm
ngâm): Hoa quế.
Vũ Trụ Phong: Vì sao
là hoa quế? Thật kỳ quái!
Từ Trường Khanh:
Nguyên liệu làm Ngưu Bì Đường [kẹo da
trâu] [Tích Vũ: Hoặc huynh quá tham ăn, hoặc
huynh quá thâm @@]
Vũ Trụ Phong (vuốt mồ
hôi): Chưởng môn, ai nói huynh ‘ngốc’ hả!
47. Giữu hai người có giấu nhau chuyện gì không?
Cảnh Thiên: Không có.
Từ Trường Khanh: Cảnh huynh
đệ không có, ta biết.
Vũ Trụ Phong: Chưởng
môn dùng cái gì khẳng định?
Từ Trường Khanh: Hắn nửa
đêm nói mớ, lần nào cũng vậy, chỉ cần ngủ say là sẽ nói mớ, chuyện gì cũng nói
ra hết sức rõ ràng. Ngay cả chuyện hắn từng cùng quả phụ ở thành Đông nói hai
câu cũng nói lại cho ta.
Vũ Trụ Phong (o(╯□╰)o): Cảnh lão bản, ngươi thật
đáng thương… Phỏng chừng ngay cả tiền riêng của ngươi rất nhanh cũng sẽ bị thu
giữ… Vợ quản quá nghiêm.
48. Tình yêu của hai người thuộc loại gì?
Từ Trường Khanh, Cảnh
Thiên: Tình yêu của đại hiệp!
Vũ Trụ Phong: Thật ăn
ý.
49. Quan hệ của hai người đã được công nhận hay vẫn
còn là bí mật?
Từ Trường Khanh (chắc
hẳn phải vậy): Bí mật.
Cảnh Thiên: Công nhận.
(Dưới đài rộ lên tiếng
hét như bài sơn đảo hải: Cảnh Khanh thiên đạo! Đậu Phụ Trắng cùng Đậu Phụ Thối
là tuyệt phối!)
Từ Trường Khanh (sợ
hãi): Cảnh huynh đệ, chúng ta, chuyện của chúng ta…
Cảnh Thiên (vỗ vai đối
phương, thoải mái): Đậu Phụ Trắng, huynh đã theo ta rồi, chuyện của chúng ta cả
thế giới đều biết.
50. Ngươi nghĩ ái tình của đối phương có thể duy trì đến
vĩnh viễn không?
Từ Trường Khanh: Có thể.
Cảnh Thiên: Có thể.
----------------------------
Thích nhất những câu 33 và
46 =)) Như vậy có thể khẳng định Lý Thuần Phong tương tư Khanh nhà ta rồi ;)) Anh là tình địch dễ thương nhất của lão đại nhỉ =)))
5 comments
Oi, yeu qua. Cha bu cai chinh van :))
Bây giờ, không còn bất kì cảm xúc j với Thục Thiên nữa T____T
Là sao là sao @@
thật bó tay với cặp đôi này ak~
Mãi cũng đợi được phiên ngoại tiếp theo rùi hihi
Post a Comment