ĐẠO
MỘ BÚT KÝ
CHUNG
CỰC GIẢI MÊ
Người
viết: Noãn Hòa Hồ Ly Bắc Kinh
Chung
cực giải mê – Phần 01: Mối liên hệ giữa nền văn minh thanh đồng thời tiền sử, Xi Vưu, Quảng Tây, Muộn Du Bình
Đạo Mộ bút ký còn quá nhiều điều chưa sáng tỏ, thân thế của
Muộn Du Bình rốt cuộc là gì, người giống Ngô Tà như đúc rốt cuộc là ai, chú Ba
thật sự ở đâu?...
Một điểm “Chung cực” – ba sợi dây mê.
Chung cực: Cánh cửa
Thanh Đồng dưới nền núi Trường Bạch, chứa đựng nền văn minh thị tộc Phục Hy, khởi
đầu của nền văn minh Trung Hoa.
Ba sợi dây mê:
Sợi thứ nhất: Sợi
dây mê nối dài nền văn minh thanh đồng thời tiền sử, Xi Vưu, Quảng Tây, Muộn Du
Bình.
Sợi thứ hai: Cốt
lõi của Đạo Mộ Bút Ký: Sự phát triển bí mật trường sinh bất lão thời cổ đại.
Sợi thứ ba: Cốt lõi
của Đạo Mộ Bút Ký: Cuộc chạy đua giữa các thế lực thời hiện đại để tìm ra bí mật
trường sinh bất lão.
Núi Trường Bạch là
khởi nguồn của nền văn minh Trung Hoa, cũng chính là Chung Cực.
Khởi điểm của nền
văn minh Trung Hoa là “người đứng đầu Tam Hoàng”, cũng chính là Phục Hy! Phục
Hy là thủ lĩnh của bộ lạc Đông Di, khảo cổ học hiện đại cho rằng khởi nguồn của
bộ lạc Đông Di là nền văn hóa Hồng Sơn (một nền văn hóa thời đại đồ đá mới được phát hiện ở đông bắc
Trung Quốc), mà đông bắc rất
có thể là khởi nguồn xa xưa nhất của lịch sử, như vậy Vân Đỉnh Thiên Cung chính
là khởi điểm của toàn bộ Chung Cực.
Văn minh Trung Hoa
sau đó phân làm ba nhánh chính: Viêm Hoàng, Xi Vưu và Tây Vương Mẫu. Thật ra cả
ba đều là hậu duệ của Phục Hy.
Nhánh của Viêm
Hoàng trải qua chiến tranh mà hợp nhất, trở thành nhánh “chính tông” nhất: tổ
tiên của Trung Hoa.
Một nhánh dời về
phía Tây, sống theo chế độ thị tộc mẫu hệ, cũng chính là nhánh của Tây Vương Mẫu.
Còn Xi Vưu vốn ở
vùng Hà Bắc, sau khi thất bại trong cuộc chiến với Hoàng Đế, một bộ phận đã sáp
nhập vào bộ lạc Viêm Hoàng, một bộ phận khác đi về phía Nam, xuống vùng Hồ Nam,
trở thành tộc Miêu, tộc Dao, sau đó lại di chuyển tiếp xuống phía Nam đến vùng
Quảng Tây, Vân Nam v.v…
Nhưng khởi nguồn và
tổ tiên của họ đều là Phục Hy!
Bí mật trường sinh
bất lão vốn bắt đầu từ Phục Hy, còn Tây Vương Mẫu chỉ là phát triển tiếp thuật này
thôi.
Vào thời Phục Hy,
dường như tuổi thọ của con người đều rất cao, Phục Hy được ghi nhận hưởng thọ
1100 tuổi.
Như vậy có thể thấy
được bộ lạc Phục Hy có thuật trường sinh bất lão.
Bây giờ chúng ta
cùng xem xét đồ đằng (vật thể tự nhiên – đặc biệt là động vật, được xem như biểu tượng
của một quốc gia hoặc bộ tộc) của các bộ lạc: Long (rồng), xà (rắn), điểu (chim) và trùng (sâu).
Bộ lạc Viêm Hoàng kế
thừa Long đồ đằng.
Bộ lạc Xi Vưu kế thừa
Xà đồ đằng.
Tây Vương Mẫu hẳn
là bộ tộc kế thừa đầy đủ nhất đồ đằng của Phục Hy, bao gồm: Xà, điểu, trùng (bọ
ăn xác chết), hay có thể nói, Tây Vương Mẫu mới là hậu duệ chính tông của Phục
Hy.
Đồng thời, các bộ lạc
cũng tự mình phát triển thêm.
Bộ tộc Tây Vương Mẫu
là nền văn hóa ngọc.
Bộ tộc Xi Vưu là nền
văn hóa thanh đồng (đồng xanh).
Mà khởi nguồn của tất
cả, chính là núi Trường Bạch.
Sợi dây mê thứ nhất: Sợi dây mê nối dài nền
văn minh thanh đồng thời tiền sử, Xi Vưu, Quảng Tây, Muộn Du Bình.
Căn cứ theo lịch sử
truyền lại, thời kỳ đồ đồng của Trung Hoa bắt đầu từ triều Hạ, sau đó phát triển
rực rỡ nhất vào thời Thương Chu, nhưng khảo cổ học hiện đại đã phủ nhận quan điểm
này, từ thời viễn cổ xa xôi, Trung Hoa đã xuất hiện nền văn minh Thanh Đồng ở
trình độ cao, di chỉ Tam Tinh Đôi (*) ở Tứ Xuyên đã chỉ rõ điều này.
(Chú
thích: (*) Di chỉ Tam Tinh Đôi nằm trong địa phận thành phố Quảng Hán, tỉnh Tứ
Xuyên, Trung Hoa là di chỉ vương quốc Nước Thục cách đây khoảng 5000 đến 3000
năm. Di chỉ Tam Tinh Đôi chỉ được phát hiện vào mùa xuân năm 1929, trong lúc một
người nông dân ra làm ruộng đã phát hiện một đống đồ ngọc tinh xảo đẹp mắt. Di
chỉ Tam Tinh Đôi đại diện cho di chỉ đồ đồng của nước Thục cổ, đánh thức nền
văn minh Tam Tinh Đôi của nước Thục trong suốt 3000 năm lịch sử.
Năm
1986, các nhà khảo cổ khai quật ra hai hầm làm lễ tế rất quy mô, hơn 1000 văn vật
quý đẹp tuyệt vời và làm rung động cả thế giới cổ vật. Cùng với việc khai quật
ra hàng loaṭ văn vật quý hiếm tinh xảo và mang tính chất thần bí, những điều bí
ẩn của lịch sử cũng lần lượt xuất hiện. Hiện nay, bảo tàng Tam Tinh Đôi tỉnh Tứ
Xuyên là bảo tàng thu hút du khách với bộ sưu tập đồng đen hiếm có của nước Thục
xưa, là nơi nghiên cứu của các nhà khoa học.)
Có ý kiến cho rằng,
Xi Vưu là người sáng lập ra nền văn hóa Thanh Đồng thời tiền sử, mà Tam Tinh
Đôi chính là do hậu duệ của Xi Vưu xây dựng lên. Cây Thanh Đồng và cửa Thanh Đồng
mà Tam Thúc viết trong Đạo Mộ hiển nhiên đều bị ảnh hưởng bởi bí ẩn Tam Tinh
Đôi (ở di chỉ Tam Tinh Đôi cũng đã khai quật được một cây Thanh Đồng rất lớn).
Như vậy, chúng ta
có thể suy đoán:
1, Xi Vưu là người
sáng tạo ra dụng cụ Thanh Đồng cực lớn thời cổ đại, cây Thanh Đồng ở Tần Lĩnh
hay những gì bộ lạc Xi Vưu xây dựng nên đều vì mục đích cúng tế! Khi ấy người
ta tin rằng đại thụ này có thể nối thẳng tới trời.
2, Loại Thanh Đồng
này không phải đồng xanh thông thường, mà có tác dụng mê hoặc tâm trí rất lớn,
thời viễn cổ của loài người, lúc cúng tế thầy tế sẽ dùng cách gây ảo giác, các
dân tộc đều có ghi chép lại điều này, chìm trong ảo giác mới có thể liên hệ với
thần linh. Trong phần Tần Lĩnh Thần Thụ, chúng ta có thể nhìn thấy công dụng
cúng tế của loại cây này, hơn nữa còn có dấu vết của vu cổ (loại sâu có thể khống chế tri giác), mà
vu cổ của tộc Miêu chính là do Xi Vưu truyền lại.
3, Loại Thanh Đồng
đặc biệt này có tác dụng mê hoặc rất lớn đối với con người nên mới được dùng để
đúc nên cây cúng tế.
Hoặc có thể nói rằng,
đây là một loại “thuốc phiện kim loại”, đồng thời còn có thể khiến người ta mất
trí nhớ! Ở thời đại Xi Vưu, thầy tế đã thông qua loại cây Thanh Đồng này để gây
ảo giác cho mọi người trong bộ lạc lúc cúng tế.
4, Các loại Thanh Đồng
được đề cập trong Đạo Mộ Bút Ký đều là loại Thanh Đồng này.
Chuông Thanh Đồng
buộc trên đuôi bọ ăn xác ở Lỗ Vương cung và đeo trên tai lão Dương đều có thể
gây ảo giác nhẹ đối với người khác.
Thứ này cũng chính
là chuông Thanh Đồng được treo đầy cây san hô khiến cho nhóm người của Muộn Du
Bình mất đi tri giác trong con đường bí mật ở mộ thất dưới đáy biển.
5, Chỉ có hậu duệ
Xi Vưu mới nắm giữ được bí mật Thanh Đồng này, nó có thể khống chế và xóa đi ký
ức của con người.
Trong phần “Âm Sơn
Cổ Lâu”, “cục sắt” mà đội khảo cổ hai mươi năm trước phát hiện ra hiển nhiên
cũng là loại Thanh Đồng này.
Như vậy, người Miêu
và người Dao – hậu duệ của Xi Vưu – nhất định đã giấu loại Thanh Đồng cổ xưa
này ở Quảng Tây, ngôi làng chìm dưới đáy hồ nhất định là nơi cư trú của hậu duệ
Xi Vưu.
6, Như vậy thân thế
của Muộn Du Bình còn có một khả năng khác, tôi vẫn nhận định Trương Diêm Thành,
Bàn Mã, thủ lĩnh Miêu tộc và Muộn Du Bình là người cùng tộc, đều lấy hình xăm kỳ
lân làm dấu hiệu nhận biết, đều là hậu duệ Xi Vưu, là những người biết rõ và bảo
vệ bí mật Thanh Đồng cổ đại.
7, “Cục sắt” mà Bàn
Mã cất giữ, “vật nguy hiểm” dưới gầm giường trong căn nhà tre của Muộn Du Bình,
đều là thứ này, thế nhưng Muộn Du Bình hẳn biết sự nguy hiểm của vật này, vì
sao vẫn để nó làm mình mất trí nhớ? Có thể vì sứ mệnh nào đó hoặc thu được năng
lực nào đó, Muộn Du Bình không thể không tiếp xúc nhiều lần với vật này.
8, Phần “Tần Lĩnh
Thần Thụ” đã giải thích rõ năng lực gây ảo giác của loại Thanh Đồng này, nó có
thể tạo ra ý thức của con người, có thể chi phối ý nghĩ của người khác, nhưng
tác dụng phụ chính là khiến người ta mất trí nhớ.
9, Về phần tác dụng
trường sinh, có vẻ cách thức sử dụng chính là xóa đi ký ức của một người, rồi
đưa trí nhớ của một người khác vào thay thế, biến người trước thành người sau.
Hãy dùng thân phận
hậu duệ Xi Vưu chiếu vào biểu hiện của Muộn Du Bình ở Lỗ Vương cung và Vân Đỉnh
thiên cung.
1, Thiết Diện Sinh
là một đầu mối quan trọng trong truyện, hắn là người thứ hai sau Uông Tàng Hải
hiểu rõ toàn bộ những bí mật này! Thiết Diện Sinh nhất định không thể bị Muộn
Du Bình bóp chết một cách đơn giản như vậy.
2, Ngôi mộ huyết
thi ở Trường Sa rốt cuộc là mộ của ai? Bởi vì đó là mộ thời Chiến Quốc, phán
đoán theo thời đại, hiển nhiên phải là mộ của một trong ba huyết thi ở Lỗ Vương
cung! Lỗ Thương Vương, Thiết Diện Sinh hay Chu Mục Vương, khả năng cao nhất là
ai? Mọi người đều biết, bộ sách lụa Chiến Quốc do ông nội của Ngô Tà lấy ra từ
ngôi mộ huyết thi ở Trường Sa là do Thiết Diện Sinh tự tay ghi chép! Một người
đặt bản chép tay của mình trong ngôi mộ của chính mình chẳng phải rất hợp lý
sao? Như vậy khả năng lớn nhất là ngôi mộ huyết thi ở Trường Sa là của Thiết Diện
Sinh.
3, Như vậy, hai cỗ huyết
thi còn lại trong Lỗ Vương cung sẽ là Chu Mục Vương và Lỗ Thương Vương! Chu Mục
Vương là cái xác trong quan tài sắt bị Muộn Du Bình chặt đầu, Lỗ Thương Vương
là cái xác bị Muộn Du Bình bóp chết.
4, Hiển nhiên Muộn
Du Bình đã nói dối nhóm Ngô Tà, tại sao cậu ta lại nói sạo chuyện về ba cỗ huyết
thi? Điều này cho thấy trong số ba huyết thi chắc chắn có một cỗ có quan hệ chặt
chẽ với cậu ta, cậu ta đang che giấu điều gì đó cho một trong ba cái xác đó.
5, Còn nữa, sao Muộn
Du Bình lại biết chuyện của Lỗ Thương Vương và Thiết Diện Sinh? Sách lụa của
Thiết Diện Sinh bị Ngô gia đánh cắp, lại bị Cầu Đức Khảo lừa qua Mỹ, chắc chắn
tiểu Muộn không thể đọc được, tiểu Muộn nói cậu ấy tìm được bốn quyển sách lụa
trong một ngôi mộ thời Tống, đây hiển nhiên là nói dối, nếu như loại sách lụa
này ở đâu cũng có thì Cầu Đức Khảo đâu thể xem nó là bảo bối mà giữ gìn đến thế.
Như vậy tiểu Muộn
chắc chắn phải là hậu nhân của Lỗ Thương Vương hoặc Thiết Diện Sinh thì mới có
thể biết được những bí mật đó! So với Lỗ Thương Vương, rõ ràng Thiết Diện Sinh
biết nhiều chuyện hơn, như vậy tiểu Muộn có thể là hậu duệ của Thiết Diện Sinh!
7, Thiết Diện Sinh khẳng
định cũng là hậu duệ của Xi Vưu. Sơn Đông vốn là một trong các địa bàn cư trú của
bộ lạc Đông Di, Thiết Diện Sinh vốn biết một vài bí mật xa xưa của thời đại Xi
Vưu, hơn nữa, hắn cũng là một người rất có bản lĩnh, tinh thông dịch thuật,
phong thủy, rốt cuộc trở thành chuyên gia đổ đấu, nếu không phải là hậu duệ Xi
Vưu thì không thể nào giải thích được việc mấy nghìn năm qua chỉ có hắn và Uông
Tàng Hải biết được bí mật to lớn kia!
7, Thiết Diện Sinh
xây mộ mình ở Trường Sa, cũng cho thấy hắn có quan hệ với người Miêu hậu duệ Xi
Vưu, bởi vì thời đó các tộc người Cửu Lê và Tam Miêu đều cư ngụ ở Trường Sa!
Trường Sa khi đó là một khu vực rất hoang sơ.
8, Vậy thì vì sao
Thiết Diện Sinh không mặc áo ngọc để được trường sinh, khi mà hắn hoàn toàn có thể
làm vậy? Đáp án chính là bởi vì hắn biết áo ngọc căn bản không có khả năng giúp
con người trường sinh, khi nhóm người Ngô Tà tiến vào Lỗ Vương cung thì đã hơn
hai ngàn năm trôi qua, Lỗ Thương Vương đã “lột da” ở đây, tuy rằng không chết,
nhưng hai nghìn năm sau không thể sống lại, kiểu “trường sinh” này nhất định là
có vấn đề. Nhất định có trục trặc! Thiết Diện Sinh hẳn đã biết từ lâu, sau khi
bị cởi ra thì áo ngọc sẽ mất đi tác dụng. Tiếp tục mặc vào chỉ có thể trở thành
người thực vật, còn không bằng một cỗ huyết thi!
9, Thiết Diện Sinh
lừa Lỗ Thương Vương tin vào chuyện này, có lẽ là muốn mượn cơ hội tiến vào mộ Mục
Vương quan sát, đồng thời lấy ra vật gì đó (khả năng chính là bọ ăn xác chúa),
sau đó sẽ tìm chỗ thực hiện kế hoạch trường sinh của mình. Thương Vương đáng
thương kia chẳng rõ thực hư, chui vào áo ngọc trở thành người thực vật.
10, Thiết Diện Sinh
lần lượt thực hiện kế hoạch trường sinh của mình: đầu tiên lựa chọn được mảnh đất
Trường Sa phong thủy cực tốt, tiếp theo từ chỗ của Tây Vương Mẫu lấy được vẫn
ngọc đen tuyền (hắn nhất định đã từng đi đến quỷ thành), mọi người có nhớ ngôi
mộ huyết thi ở Trường Sa được miêu tả thế nào không, mật đạo bên dưới hoàn toàn
là ngọc thạch màu đen. Nói đúng hơn là Thiết Diện Sinh đã tự tạo ra một tấm “áo
ngọc” cao cấp hơn (viết đến đây tôi không thể không bội phục tài trí của Thiết
Diện Sinh), sau đó mang theo xuống mộ cả sách lụa do chính mình viết nên. Mặc
khác, hắn nhất định đã để lại cho hậu nhân một quyển sách lụa khác, cũng chính
là quyển trong tay Muộn Du Bình.
11, Hình tượng của
Tiểu Muộn là hình tượng chiến thần, mà Xi Vưu lại là chiến thần của Trung Hoa.
Thiết Diện Sinh, người cũng như tên, là một kẻ mặt lạnh, nghiêm túc cẩn thận,
giống tiểu Muộn đúng không? Hơn nữa, Thiết Diện Sinh đổ đấu phong cách rất quý
phái, giống như biểu hiện thoắt ẩn thoắt hiện của tiểu Muộn trong mộ cổ.
12, Tiểu Muộn đi
vào Lỗ Vương cung, nhất định có sự chỉ dẫn từ cuốn sách lụa của Thiết Diện
Sinh, có lẽ trước đây cậu ấy cũng đã vào rồi, cho nên mới quen đường thuộc lối
như vậy.
Về chuyện máu có khả
năng xua đuổi bọ ăn xác, mọi người còn nhớ không, những cục sắt thần bí (Thanh
Đồng cổ) kia có thể đuổi muỗi, tiểu Muộn là hậu duệ Xi Vưu và tiếp xúc nhiều với
Thanh Đồng, hẳn là có loại máu này, mà việc khắc chế được bánh tông, khiến nữ
thi cổ đại dập đầu, chính là xuất phát từ năng lượng vu cổ mê hoặc hồn phách đã
ngấm vào trong máu.
13, Tiểu Muộn dập đầu
và nói chuyện với cỗ huyết thi Chu Mục Vương trong quan tài sắt, là do cậu ấy
là hậu duệ của Xi Vưu, Chu Mục Vương vừa là tiền bối vừa là kẻ thù của cậu ấy.
Tiền bối là bởi vì họ đều là hậu duệ Phục Hy, kẻ thù là bởi vì Chu Mục Vương là
hậu duệ của Hoàng Đế, Hoàng Đế lại giết chết Xi Vưu. Lý do tiểu Muộn dập đầu
chính là vì vậy, còn đối thoại với xác chết hẳn là phương pháp khắc chế bánh
tông tổ truyền của Thiết Diện Sinh. Hơn nữa, Xi Vưu hay Miêu tộc thì đều là dân
tộc của vu cổ (như cản thi(*)), trước nay đều có thể đối thoại với
quỷ thần, không giống với cách đổ đấu của cả Bắc phái lẫn Nam phái.
(Chú
thích: (*) Cản thi là loại pháp thuật của Miêu tộc cổ đại, tương truyền nó có
thể dẫn các thi thể di chuyển như người sống).
14, Tiểu Muộn tách
ra đi một mình, chính là để tranh thủ thời gian đổi cuốn sách lụa của Thương
Vương, lấy đi ấn quỷ.
15, Tiểu Muộn giết
chết huyết thi Chu Mục Vương, là vì báo thù và bảo vệ chính mình cũng như an
toàn của nhóm người Ngô Tà, bóp chết huyết thi Thương Vương là do chán ghét và
khinh bỉ.
16, Tiểu Muộn nói dối
là để bảo vệ bí mật của Thiết Diện Sinh.
Vân Đỉnh Thiên
Cung:
17, Tiểu Muộn dập đầu
trước núi Trường Bạch, chính là bái lạy thủy tổ Phục Hy.
18, Lời giải cho việc
Tiểu Muộn và âm binh cùng tiến vào cánh cửa Thanh Đồng:
Tiểu Muộn tiến vào
cánh cửa Thanh Đồng, là nhờ có ấn quỷ có thể điều động âm binh.
Trên đường vào mộ,
Tiểu Muộn biến mất vài giây trước mắt Ngô Tà, cũng là nhờ trên người cậu có ấn
quỷ.
(1)
Âm binh
là gì?
Hãy nhớ lại hình nộm
trong điện Tây Vương Mẫu, vẫn ngọc có năng lực giữ thi thể ngàn năm không thối
rữa. Âm binh chính là “cương thi ngàn năm” được tạo nên bằng cách này. Cái gọi
là cương thi, căn cứ vào ghi chép và truyền miệng, là một loại động vật hay
sinh vật chứ không phải người, không có tư duy cao cấp, chỉ có một chút phản ứng
cùng bản năng đơn giản, ví dụ như, cương thi không biết nói chuyện, đầu gối
không thể gập lại, tất cả đều chứng minh họ không có tư duy cấp cao. Chỉ là
ngàn năm không rữa nát đảm bảo cho thần kinh của họ vẫn còn hoạt động được
thôi.
(2)
Âm binh
khổng lồ mặt ngựa là cái gì?
Người khổng lồ mặt
ngựa có lẽ là một chủng tộc Tây Vực xa xưa, người cao to cùng với sức chiến đấu
mạnh mẽ, cũng có thể là “lính đánh thuê” của Tây Vương Mẫu, là loại người
chuyên nằm trong quân đội của Tây Vương Mẫu. Sau khi họ chết thì bị Tây Vương Mẫu
dùng vẫn thạch tạo thành “âm binh” để bảo vệ mộ địa và bí mật của vương tộc.
Như vậy, hình nộm
trong điện Tây Vương Mẫu sau khi cởi bỏ lớp vỏ bọc, hiển nhiên cũng sẽ mang bộ
dạng giống như âm binh đằng sau cánh cửa Thanh Đồng trong thiên cung trên đỉnh
núi Trường Bạch kia.
Đông Hạ là hậu duệ
của Phục Hy – tổ tiên của Tây Vương Mẫu – âm binh ở cửa Thanh Đồng hẳn là do
Tây Vương Mẫu tặng cho Đông Hạ để bảo vệ bí mật của thị tộc Phục Hy.
(3)
Vì sao
tiểu Muộn có thể trà trộn vào đội ngũ âm binh?
Đáp án vô cùng đơn
giản: Trong tay tiểu Muộn có ấn quỷ của Lỗ Thương Vương, lấy được từ trong Lỗ Vương
cung.
Quỷ ấn còn có thể
điều động âm binh, chứ đừng nói đến chuyện chen vào giữa đám âm binh đó.
Có thể những âm
binh này đều do Muộn Du Bình dùng ấn quỷ điều ra, từ đó tiến được vào cánh cửa
Thanh Đồng!
(4)
Ấn quỷ
là cái gì?
Nhóm người Ngô Tà gặp
phải cương thi trong điện Tây Vương Mẫu. Thứ gì đã phát động âm binh? Chính là
tinh bàn (bản đồ các ngôi sao – đọc phần
5 “Mê Hải Quy Sào” để biết thêm thông tin)!
Ấn quỷ chính là tinh
bàn mini của Tây Vương Mẫu.
Để lúc ở ngoài cũng
có thể điều động âm binh, Tây Vương Mẫu đưa ấn quỷ cho tình nhân của bà là Chu
Mục Vương, bởi vì Chu Mục Vương rất thích chinh phạt, âm binh chính là món quà
thích hợp nhất cho gã.
Sau đó, Lỗ Thương
Vương trộm mộ Chu Mục Vương.
Ấn quỷ, rơi vào
trong tay Lỗ Thương Vương.
(5)
Giải
đáp luôn bí ẩn Muộn Du Bình biến mất vài giây trước mặt Ngô Tà trên đường vào
Vân Đỉnh thiên cung.
Ngô Tà không hề
nhìn lầm! Biến mất vài giây, hẳn là vì trong tay tiểu Muộn có ấn quỷ!
Thử nghĩ xem Lỗ
Thương Vương điều động âm binh bằng cách nào? Âm binh ở chỗ của Tây Vương Mẫu,
chiến trường của Lỗ Vương ở vùng Trung Nguyên, chắc không đến mức âm binh đi từng
bước từng bước từ Tây Vực tới Sơn Đông đâu, nếu thế thì mấy tháng sau mới đến
nơi, người ta đánh xong lâu rồi.
Ấn quỷ chắc chắn có
liên quan đến vẫn ngọc, có tác dụng giống như hố đen thời gian, có thể trong
nháy mắt đưa người đến một nơi cách đó ngàn dặm. Giống như mấy chương trình bí ẩn
khoa học, có vài người biến mất, sau đó đột nhiên xuất hiện ở cách đó mấy nghìn
cây số.
Đó chính là tác dụng
hố đen, ấn quỷ chính là loại vật thể này, và việc Muộn Du Bình biến mất, chắc
chắn có liên quan đến ấn quỷ.
Phần 02: Bí ẩn thân thế Muộn Du Bình!
1 comments:
uh
Post a Comment