ĐẠO
MỘ BÚT KÝ
CHUNG
CỰC GIẢI MÊ
Viết
bởi: Noãn Hòa Hồ Ly Bắc Kinh
Dịch
bởi: Tích Vũ
Chung cực giải mê – Phần 07: Bí mật thân phận
của Ngô Tà
Ngô Tam Tỉnh đã
nghĩ đến một biện pháp không tưởng.
Cũng là phần quan
trọng nhất đã được đề cập trước đó, chuyển ký ức của Ngô Tà sang người Tề Vũ.
Như vậy, Tề Vũ sẽ
giúp Ngô Tà sống tiếp. Tề Vũ thì được nuôi nhận, nhà họ Ngô lại có được một người
mang ký ức của Ngô Tà, quan trọng hơn, cho dù sau này Tề Vũ có khôi phục được
ký ức, nhưng hắn cũng có ký ức và tình cảm của Ngô Tà, tất nhiên sẽ không làm
khó nhà họ Ngô.
Thế là, Ngô Tam Tỉnh
nhận được sự ủng hộ của Giải Liên Hoàn, họ Ngô, họ Giải, đồng thời nói cho Văn
Cẩm biết.
Bọn họ cùng nhau thực
hiện kế hoạch biến Tề Vũ thành Ngô Tà này.
Bức ảnh chụp một
người lõm vai mà Sở ca cho Ngô Tà xem, chính là tấm ảnh chụp Ngô Tà thật lúc sắp
chết.
Như vậy, thi thể của
Ngô Tà thật ở đâu? Chắc không phải là “đứa con” lõm vai kia của A Quý, bị mấy
người Ngô Tam Tỉnh giấu ở Quảng Tây chứ?
Ngô Tà thật nhất định
cũng đã ăn đan dược để giữ cho cơ thể không thối rữa, rồi chờ đợi.
Thế là, khoảng những
năm 92, Tề Vũ mang trong mình ký ức của Ngô Tà đi tới nhà họ Ngô, tiếp tục sống
cuộc đời của Ngô Tà.
Còn đội khảo cổ thì
bắt đầu con đường đi tới Vân Đỉnh thiên cung.
Kèm theo, băng ghi
hình bí mật của đội khảo cổ và Ngô Tà.
Đội khảo cổ năm đó,
là mười một người.
Từ Lỗ Vương cung đến
Vân Đỉnh thiên cung, trong những câu chuyện kể về đội khảo cổ, Chú Ba giả (Giải
Liên Hoàn) đều chỉ nói với Ngô Tà rằng họ có mười người, cố ý bỏ qua người thứ
mười một – Tề Vũ.
Tề Vũ ở trong đội
khảo cổ chính là người mà Ngô Tà mơ thấy khi ở Tần Lĩnh.
Trong số mười người
này thì:
Năm người bỏ mạng
trong vòng lặp tử thần ở Vân Đỉnh thiên cung, bao gồm Lý Tứ và một cô gái, ba
người còn lại không rõ tên tuổi.
Năm người còn lại
là: Trần Văn Cẩm, Hoắc Linh, Muộn Du Bình (Trương Khởi Linh), Ngô Tam Tỉnh, Giải
Liên Hoàn.
Người thứ mười một!
Chính là người chụp tấm ảnh kia, là ai đã chụp ảnh cho đội khảo cổ?
Chuyện tưởng như nhỏ
nhặt lại có mối liên quan rất lớn này đã được một người bạn đại học của Ngô Tà
phát hiện ra.
Nam Phái Tam Thúc
còn trịnh trọng viết một chương, đặt tên là “Người thứ mười một”, rõ ràng đây
là tình tiết quan trọng.
Người thứ mười một
này, chính là người đã chụp bức ảnh, là Tề Vũ, cũng là Ngô Tà.
Ở Xà Chiểu, Văn Cẩm
cố ý nói Ngô Tam Tỉnh trong hình là Giải Liên Hoàn, còn Ngô Tam Tỉnh lúc đó mới
là người chụp ảnh.
Nếu quả thực như vậy,
Ngô Tà đáng ra phải nhìn thấy trong ảnh có một người giống mình như đúc – là Tề
Vũ chứ?
Nhưng thực tế lại
không có, cho nên lời của Văn Cẩm cũng là nói dối.
Có điều cũng có thể
xem đây là lời nói dối thiện ý, chủ yếu là để bảo vệ Ngô Tà, không muốn Ngô Tà
biết được bí mật mình chính là Tề Vũ.
Hình ảnh Ngô Tà bò
trên mặt đất trong cuốn băng ghi hình, chính là một bằng chứng “mắt thấy tai
nghe”.
Như vậy có hai loại
đáp án:
1, Tận mắt chứng kiến
chưa chắc là sự thật: Cuốn băng ghi hình này là A Ninh đưa tới cho Ngô Tà xem,
thân phận của A Ninh rất bí ẩn, không loại trừ khả năng cuốn băng ghi hình là
do nhóm người A Ninh làm giả, mục đích là để cuốn Ngô Tà vào chuyện này. Hoặc có
thể băng ghi hình chỉ là ảo giác mà A Ninh gây ra cho Ngô Tà. Thế nhưng, nếu
như Ngô Tà không có bất cứ quan hệ gì với đội khảo cổ năm đó, mà cậu ta cũng chẳng
phải là cao thủ đổ đấu gì, thì A Ninh cần gì phải bỏ lắm công sức ra lôi Ngô Tà
vào cuộc như vậy? Điều này không hợp lý cho lắm.
2, Tận mắt chứng kiến
chính là sự thật: Người trong băng ghi hình thật sự là Ngô Tà.
Đây là chứng cứ Ngô
Tà và đội khảo cổ hai mươi năm trước có quan hệ trực tiếp với nhau.
Theo tình tiết được
triển khai trong bút ký, ban đầu chúng ta tưởng rằng Ngô Tà chỉ là tên “gà mờ”
hoàn toàn vô tội, nhưng lại dần phát hiện ra, bí mật trên mình Ngô Tà không hề
ít hơn bất cứ ai.
Rất nhiều tình tiết
đều ám chỉ, Ngô Tà có quan hệ mật thiết với đội khảo cổ.
Hơn nữa, câu chuyện
xảy ra tạo cảm giác, lòng của tác giả lẫn độc giả đều hướng dần tới một kết luận
– Ngô Tà không hề là người ngoài cuộc.
Tôi nghĩ, đây là điều
mà những người yêu Đạo Mộ, thật sự chuyên tâm đọc Đạo Mộ, không thể nào không cảm
giác được.
Cơn gió to báo hiệu
giông bão, mà mắt bão, lại chính là Ngô Tà.
Trong băng ghi
hình, người giống hệt Ngô Tà bò trên mặt đất là ai?
Đáp án: Là chính Ngô
Tà.
Trên thế giới này
ngoại trừ cặp song sinh không thể nào tồn tại hai người giống nhau như đúc,
ngay cả cha con cũng không thể.
Cho nên, tôi một mực
tin rằng, người trong băng ghi hình, chính là bản thân Ngô Tà.
Thân thể không già
yếu của Tề Vũ, cùng với cậu bé Ngô Tà thật đã chết đi, để lại ký ức của chính
mình.
Thử nghĩ mà xem, nếu
như bạn bỗng nhiên mất trí nhớ, mất đi toàn bộ ký ức trước đây, có một người
đưa vào đầu bạn toàn bộ ký ức từ nhỏ đến lớn của một người khác, liệu bạn có thật
sự cho rằng những điều đó thật sự là những gì bạn đã trải qua? Bạn có ngờ rằng
thật ra mình là một người khác?
Giả sử lúc đó Ngô
Tà thật mắc phải chứng bệnh hiểm nghèo, đã chết đi, có người đã dùng đan được bọ
ăn xác chuyển ký ức Ngô Tà sang người Tề Vũ (khi đó Tề Vũ đã hoàn toàn mất trí
nhớ).
Như vậy Tề Vũ sẽ tự
cho rằng mình là Ngô Tà. Cậu ta có toàn bộ ký ức mười mấy năm của Ngô Tà. Cậu
ta thay Ngô Tà sống tiếp, đây là khởi điểm. Từ khi vào đại học cho tới hiện tại,
Tề Vũ và Ngô Tà hòa vào làm một, có ký ức và trải nghiệm của chính bản thân
mình rồi (hay có thể nói, cậu ấy vẫn là Ngô Tà, bởi Tề Vũ thật sự chỉ là một cơ
thể, đã không còn tồn tại trên đời nữa rồi, cậu ta chỉ cho mình là Ngô Tà mà
thôi).
Cho nên, Ngô Tà thật
mới mười mấy tuổi và Ngô Tà của mười mấy năm sau đã tiếp hợp ký ức lại làm một.
Ở Xà Chiểu, lúc Văn
Cẩm mới gặp Ngô Tà, cô ấy đã cười nói thế này: “Lúc dì nhìn thấy con lớn nhường
này, thì nhất thời không kịp phản ứng, ngẫm lại cũng đã hơn hai mươi năm rồi,
lúc đó con còn đái dầm, dì thay tã cho con, ngày đó con quậy lắm, còn đáng yêu
hơn bây giờ nhiều…”.
Có phải có chút ẩn
ý hay không?
Đương nhiên, tất cả
đều phải xuất phát từ một tiền đề, chính là mặt mũi của Tề Vũ và Ngô Tà phải có
vài phần tương tự.
Đây cũng là điều kiện
tiên quyết mà chú Ba thật đã nghĩ ra.
Để Tề Vũ trở thành
Ngô Tà cần giải quyết được ba lỗ hổng lớn:
1, Trong ký ức của
Ngô Tà chắc chắn sẽ giữ lại chút trí nhớ về mặt mũi và căn bệnh của mình.
Cái này chỉ cần điều
chỉnh một chút khi tiến hành chuyển dời ký ức là được. Bị mất trí nhớ trong thời
gian ngắn cộng với tẩy não sẽ làm Ngô Tà quên đi cái chết của mình (huống hồ,
chết đi rồi còn nhớ được sao?), tin rằng mình đã khỏi rồi là được. Chú Ba có thể
xóa đi trí nhớ của Ngô Tà về mặt mũi mình trong lúc thực hiện di dời trí nhớ và
tăng cường ấn tượng của Ngô Tà về mặt mũi Tề Vũ là được.
2, Vấn đề tuổi tác
Lúc Tề Vũ tham gia
vào đội khảo cổ cũng chỉ khoảng hai mươi, hơn nữa cậu ấy cũng không già đi, như
vậy tiếp hợp trí nhớ Ngô Tà mười mấy tuổi không phải vấn đề gì quá khó.
3, Ảnh chụp, bạn
bè, hàng xóm, bạn học khi còn bé.
Phần trên tôi đã
nói qua, nhà họ Ngô chắc chắn biết rõ chuyện này, thậm chí còn là người đứng
sau tất cả. Hơn nữa, nhất định mặt mũi của Ngô Tà và Tề Vũ vừa hay khá giống
nhau (nhưng không thể nào giống nhau như đúc), ảnh chụp không phải vấn đề quá lớn.
Đối với bạn bè chòm xóm, thì sau khi trải qua một cơn bệnh nặng (bạn bè chòm
xóm đều không biết Ngô Tà thật đã chết rồi, nhà họ Ngô chỉ nói cháu đã khỏi bệnh),
vẻ ngoài có chút thay đổi là điều hết sức bình thường. Hơn nữa, trẻ con mới hơn
chục tuổi là khoảng thời gian vẻ ngoài thay đổi nhanh nhất, cho nên sẽ không
thành vấn đề. Bạn đại học của Ngô Tà được miêu tả rất nhiều, nhưng tiểu học và
trung học thì chỉ nhắc đến một mình lão Dương mà thôi, mà vấn đề xung quanh người
này thì xem ra còn rắc rối hơn cả Ngô Tà nữa.
Thứ bảy, từ năm
1992 đến năm 1995 đội khảo cổ có hai lần hành động.
Khoảng những năm
1993, bảy người trong đội khảo cổ lên đường đến Vân Đỉnh Thiên Cung, người dẫn
đường cho họ chính là cha của Thuận Tử, vì nhiều nguyên nhân khác nhau mà trên
đường vào Thiên Cung họ đã tách thành hai nhóm, một nhóm gồm năm người do cha của
Thuận Tử dẫn đường (trong đó có một người phụ nữ), bọn họ vốn là thành viên
bình thường trong đội khảo cổ, không phải dân đổ đấu chuyên nghiệp, cho nên cuối
cùng bị cái thi thai đầu to vây trong vòng lặp tử thần đến chết. Về phần Văn Cẩm
và Hoắc Linh tại sao lại phải hành động riêng lẻ, thì chắc chắn còn có nhiều uẩn
khúc.
Nhưng cuối cùng,
người đi được vào trong cánh cửa Thanh Đồng lại không phải chỉ có hai người Văn
Cẩm và Hoắc Linh. Băng ghi hình mà Văn Cẩm gửi cho Giải Liên Hoàn đã ghi lại
khoảnh khắc ngắn ngủi họ tiến vào cánh cửa Thanh Đồng, có tiếng đàn ông giọng Mân
Nam, cả khẩu âm miền Thiểm Tây. Những người này, chính là nhóm người của Ngô
Tam Tỉnh thật và Văn Cẩm cùng nhau tiến vào cánh cửa Thanh Đồng.
Ở bên trong cánh cửa
Thanh Đồng, nhóm người Văn Cẩm đã nhìn thấy bí mật Chung Cực của thị tộc Phục
Hy, đồng thời biết được thông tin về Tây Vương Mẫu ở Côn Lôn.
Vì vậy tiếp theo, bọn
họ lên kế hoạch đi đến Tháp Mộc Đà.
Sau khi trở lại
Cách Nhĩ Mộc, Văn Cẩm bắt đầu tổng hợp lại tài liệu về Tây Vương Mẫu, chuẩn bị
bước tiếp theo đi đến Tháp Mộc Đà, cũng chính là nội dung ghi trong bút ký của
Văn Cẩm.
Vào khoảng những
năm 1995, Văn Cẩm và Hoắc Linh đi đến Xà Chiểu.
Hẳn là Văn Cẩm nghe
Ngô Tam Tỉnh can ngăn nên mới chưa bước vào.
Thế nhưng, phòng chừng
lúc này Hoắc Linh đã bắt đầu hợp tác với Cầu Đức Khảo rồi.
Nhóm người Ngô Tà ở
Xà Chiểu phát hiện rất nhiều thi thể đều là chết khoảng những năm chín mươi, có
cả ký hiệu của đội ngũ Cầu Đức Khảo lẫn nhóm người Hoắc Linh, hai nhóm người
này khả năng đã bắt tay với nhau rồi.
Thế nhưng, bọn họ
đã thất bại thê thảm ở Xà Chiểu.
Sau khi Hoắc Linh
trở về thì bắt đầu thi hóa (Trên người Hoắc Linh này có rất nhiều bí mật).
Thứ tám, từ năm
1995 cho đến trước khi Ngô Tà tiến vào Lỗ Vương cung, mạch nước ngầm đang yên ả
bắt đầu xao động.
Trước tiên chúng ta
cứ giả định lúc Ngô Tà đi vào Lỗ Vương cung là năm 2004 hoặc 2005.
Như vậy từ năm 1995
trở đi, 10 năm này là khoảng thời gian các thế lực đều vô cùng yên lặng. “Nó” đột
nhiên biến mất.
Mà Cầu Đức Khảo sau
mấy lần thất bại từ thập niên tám mươi đến chín mươi, cũng bắt đầu im bặt.
Văn Cẩm vẫn lẩn trốn
ở Cách Nhĩ Mộc, nhưng những năm này cô ấy chắc chắn vẫn luôn điều tra bí mật
Tháp Mộc Đà, thực hiện những bước chuẩn bị.
Giải Liên Hoàn tiếp
tục đóng giả chú Ba, kinh doanh ngoài sáng đổ đấu trong tối, nghe lệnh thăm dò
bí mật đội khảo cổ mất tích (đương nhiên chỉ là giả vờ).
Nó xem ra cũng
buông lỏng khống chế với Giải Liên Hoàn (chú Ba), thế nhưng mạch nước ngầm vẫn
cứ xao động, Phan Tử bên cạnh Giải Liên Hoàn có vấn đề.
Tề Vũ biến thành
Ngô Tà thì hoàn toàn không biết gì cả, vui vẻ bình yên sống cuộc sống bình thường
của Ngô Tà.
Lúc này, người thật
sự không thể nơi lỏng có hai người: Ngô Tam Tỉnh và Muộn Du Bình.
Muộn Du Bình ở dưới
đáy biển trúng bẫy Thanh Đồng, dẫn đến mất trí nhớ, cậu ta vẫn luôn không ngừng
ra vào những ngôi mộ cổ có liên quan, thử tìm kiếm bí mật, cũng để lại rất nhiều
ký hiệu trong mộ cổ.
Thân thế của Muộn
Du Bình vốn không giống mọi người, cậu ấy chính là hậu nhân của Xi Vưu, Thiết
Diện Sinh và Trương Diêm Thành.
Thông tin cậu ấy có
trong tay cùng với kinh nghiệm và kỹ năng đổ đấu gia truyền không ai có thể so
sánh được.
Nếu như không mất
trí nhớ, với tài trí và bản lĩnh của mình, cậu ta vốn không thua gì Uông Tàng Hải.
Còn Ngô Tam Tỉnh là
người tài trí kiệt xuất thật sự.
Chắc hẳn hắn vẫn để
ý Muộn Du Bình, sau khi xác định Muộn Du Bình không phải người của “nó”, thì bắt
đầu nghĩ đến việc hợp tác với Muộn Du Bình (Tiểu Muộn mất trí nhớ dưới đáy biển
chính là do Ngô Tam Tỉnh gây ra).
Hơn nữa, cho dù “nó”
đã biến mất, Ngô Tam Tỉnh cũng không hề chủ quan nơi lỏng, bởi vì, hắn cảm giác
được chuyện không thể kết thúc dễ dàng như vậy. Hơn nữa, sau khi Hoắc Linh xuất
hiện dấu hiệu thi hóa, thì thời gian của Văn Cẩm cũng không còn nhiều.
Ngô Tam Tỉnh nhất định
phải có một thân phận mới để có thể che mắt người đời mà ra vào mộ cổ thăm dò
bí mật.
Là Trần Bì A Tứ!
Trần Bì A Tứ chính
là phụ thân của Trần Văn Cẩm, muốn đóng giả nhất định phải giả thành một người
thân quen, như vậy mới không lộ sơ hở. Văn Cẩm đương nhiên rất quen thuộc Trần
Bì A Tứ, có thể chỉ cho Ngô Tam Tỉnh cách cải trang không một kẽ hở.
Trần Bì A Tứ thật
có thể đã chết từ lâu, mà cho dù không chết đương nhiên cũng sẽ không vạch trần
Ngô Tam Tỉnh.
Hơn nữa, Trần Bì A
Tứ tiếp xúc với Văn Cẩm sẽ không khiến cho kẻ khác nghi ngờ, dù sao hai người
cũng là cha con.
Thân phận một tay
trộm mộ già đời cũng có thể giúp Ngô Tam Tỉnh hành động thuận tiện, không những
thế còn có thể lập đội của riêng mình.
Còn một điểm mấu chốt
khác: Là mắt!
Cải trang thành một
người, ánh mắt là khó đóng giả nhất.
Vậy thì chỉ cần cải
trang thành một người có vấn đề về mắt là sẽ không còn kẽ hở.
Trần Bì A Tứ vừa
hay bị người Miêu đâm mù mắt.
Trong chuyện có hai
người có vấn đề về mắt: Trần Bì A Tứ và Hắc Nhãn Kính.
Đều là do Ngô Tam Tỉnh
giả trang.
Hơn nữa, trong mười
năm này, Ngô Tam Tỉnh giả trang thành Trần Bì A Tứ hoạt động ở Quảng Tây (Quảng
Tây xa xôi, dễ che tai bịt mắt người).
Chắc chắn hắn đến
đây cũng để tìm kiếm Muộn Du Bình, vì Muộn Du Bình ở Quảng Tây.
Đại khái vào khoảng
năm năm trước, thông qua chuyện của “A Khôn”, tiểu Muộn hẳn đã qua lại với Ngô
Tam Tỉnh, đồng ý hợp tác với nhau, cùng nhau tìm kiếm bí mật, cứu thoát những thành
viên còn sống của đội khảo cổ, đối phó với thế lực “nó”. Đây cũng chính là nguyên
nhân tiểu Muộn đi theo Trần Bì A Tứ.
Chuyện của A Khôn hẳn
chỉ là màn kịch giữa Ngô Tam Tỉnh và Muộn Du Bình, cho tiểu Muộn một lý do hợp
lý để tiếp xúc với Trần Bì A Tứ (Ngô Tam Tỉnh).
Ngoài ra, thi thể của
Ngô Tà thật có phải cũng được Ngô Tam Tỉnh đưa đến Quảng Tây vào thời gian này?
Đóng giả thành con
trai của A Quý giấu ở sơn trại người Dao xa xôi? Lúc này Muộn Du Bình cũng đã
biết được bí mật thân phận của Tề Vũ – Ngô Tà.
Phần
08: Ngô Tà, Lỗ Vương cung, gió giục mây vần!
Post a Comment