Jul 23, 2013

[Thục Thiên] Chương 118 - Tam thiên nha sát

Written By Tích Vũ Lầu on Jul 23, 2013 | 17:40

Như ta đã nói, ta treo tạm cái post này ở đây chờ đến ngày tìm được chương 118 Thục Thiên, và hiện tại ta vui mừng thông báo: Đã tìm được chương 118 Thục Thiên rồi!!! 

[ĐAM MỸ/CẢNH KHANH] THỤC THIÊN MỘNG HOA LỤC

Tác giả: Tiểu Chu Dữ Mặc

Biên dịch: Tích Vũ

Chương 118 - Tam thiên nha sát (H)


Cả nhà còn nhớ chương này không? 

Như ta đã nói, ta treo tạm cái post này ở đây chờ đến ngày tìm được chương 118 Thục Thiên, và hiện tại, sau hơn một năm post này bị treo lơ lửng, còn Thục Thiên thì đã kết thúc từ đời tám hoánh nào rồi, ta trở về đây để vui mừng thông báo với mọi người 1 tin quan trọng: CHƯƠNG 118 THỤC THIÊN ĐÃ XUẤT HIỆN RỒI. Kể cũng kỳ lạ, khi ta chật vật tìm kiếm thì nó không xuất hiện, khi ta tưởng như đã quên rồi thì nó lại đến với ta. Vô cùng cảm ơn một vị bằng hữu đã giúp ta tìm ra nó, nhiệt huyết một thời, nỗi chật vật ám ảnh một thời, vì nó mà ta chạy khắp các website Trung, đăng ký đủ loại nick, lân la với đủ người (mà vẫn tay trắng đi về) :))


Vì chương này tác giả đã cất kỹ như vậy, gần như tuyệt chủng trên các web rồi, cho nên ta cũng tôn trọng Tiểu Chu, không post công khai. Chư vị độc giả ai có hứng thú thì vui lòng để lại email, ta sẽ gửi chương này đến cho các vị.


Rất xin lỗi vì sự bất tiện này, mong chư vị hiểu cho nỗi lòng tác giả và dịch giả, khi nhận được truyện cũng không share tràn lan. Chân thành cảm ơn!




Trích dẫn chương 118:



“Đủ rồi…”

Trong gió đêm, đôi môi run rẩy, thanh âm mê man nát vụn, nỗi đau thân thể như bị xé rách khiến Từ Trường Khanh vô thức nắm chặt lấy lưng Cảnh Thiên, móng tay hung hăng bấm thật sâu vào da thịt hắn.

“Đủ… rồi…”

“Không! Chưa đủ! Không cho phép lâm trận rút lui!” Cảnh Thiên dứt khoát từ chối.

Không đủ, đương nhiên không đủ. Vì một khắc linh hồn giao hòa triệt để này, chúng ta đã đợi ngàn năm. Đợi bao kiếp luân hồi, mới đổi được một đêm nay triền miên mãnh liệt.
Sao có thể đủ? Sao có thể đủ?

Cảnh Thiên ta chẳng phải cái gì thiện nam tín nữ, ta đây là gian thương thành Du Châu, là một người làm ăn. Tình trường cũng như sòng bạc, đêm nay ta sẽ lấy về cả vốn lẫn lời.

“Xin lỗi, Trường Khanh, hiện tại, mới chỉ là bắt đầu thôi.”
.................

“Trường Khanh!” Cảnh Thiên thở dốc, cánh tay phát lực ôm chặt lấy thân thể trong lòng, hô hấp nhỏ vụn phả vào vành tai mẫn cảm của Từ Trường Khanh, ngữ điệu trầm thấp mà ngắt quãng, “Trường Khanh, gọi tên ta, gọi tên của ta…”

“Cảnh…” Cảnh Thiên không chút lưu tình xỏ xuyên kích thích đối phương, Từ Trường Khanh xưa nay thanh tu tự giữ bị dằn vặt gần như hồn vía lên mây, theo bản năng mà đáp lại hắn, “Cảnh huynh đệ…”

“Không cho phép gọi Cảnh huynh đệ, gọi sai một lần, chúng ta làm thêm một hiệp.”

“Tiểu Thiên… Dừng…A….”  Nửa câu còn lại hóa thành thanh âm run rẩy, đã mất đi biểu đạt hoàn chỉnh. Theo từng nhịp va chạm nông sâu của Cảnh Thiên, Từ Trường Khanh kịch liệt thở dốc, không thể ức chế được một trận run rẩy từ sâu trong yết hầu.

“Không dừng được nữa! Là nam nhân thì không được dừng lại!”

“Cảnh… huynh đệ…”

“A, lại gọi sai rồi! Trường Khanh, huynh là cố ý, có đúng không?” Hô hấp ướt át kích tình mang theo vài phần trêu tức, Cảnh Thiên cúi đầu hôn dọc theo đường cong ưu mỹ dọc xương quai xanh của đối phương, thì thào, “Huynh muốn ta chết, cũng không cần phải hi sinh như thế, vậy thì…” Cảnh Thiên chợt phát lực, mạnh mẽ động thân một cái, hung hăng đâm thẳng xuống dưới, “… Làm cho triệt để… ừm…” 

Chương 118 mang tên "Tam thiên nha sát" (三千鸦杀), đố chư vị nghĩa của nó là gì? Gameshow trúng thưởng nhé, ai phân tích hay nhất sẽ trúng giải, giải thưởng là gì thì ta chưa biết. Nếu nàng Khanh Nhi sẵn lòng tài trợ, thì phần thưởng sẽ là 1 bộ bookmark của Thục Thiên, hê hê ;))








157 comments

7/23/2013 6:05 PM Reply

chúc mừng chị đã tìm ra cực khổ cực khổ, đúng là khổ tận cam lai. ^_^
ngửa tay xin
miyanoakemi_26297@gmail.com

7/23/2013 6:20 PM Reply

hihiihihhi,rất thích thục thiên, hy vọng được chủ lâu chia sẻ,... thank các nàng nhìu, mail của ta là: ubauma1208@yahoo.com.vn

7/23/2013 7:36 PM Reply

Ôi lại gửi email ư...
Ta đang tự hỏi ta có tự động nhận được email mà không cần yêu cầu ko nhỉ, hihi

7/23/2013 8:12 PM Reply

Nàng cứ thử xem sẽ biết kết quả ngay mà =))

7/23/2013 9:01 PM Reply

ta đã muộn màng :p

7/23/2013 9:03 PM Reply

Vũ ơi ~~~ Vũ à ~~~ *cọ cọ* *cọ cọ* *chớp chớp mắt* *mắt long lanh*

Cho ta với ~~~~ =")

7/23/2013 9:10 PM Reply

Cô trật tự đi, cô cùng cái cô đang "tự hỏi" trên kia đều thuộc hàng must-send nhé, ko cần lên tiếng làm gì =))

7/23/2013 9:19 PM Reply

*vỡ tim chết*

7/23/2013 9:23 PM Reply

Tích ơi Vũ à, ta đã trực tiếp gửi email rồi mà vẫn miệt mài đợi trong nhễ nhại đây nàaaa
Nàng muốn giết ta ưuuuu

7/23/2013 9:25 PM Reply

Và em nó vẫn đang tự hỏi là bồ câu đưa thư đã đi phương trời nào rồi
Ay da trớt taaa

7/23/2013 9:32 PM Reply

Bồ câu hiện vẫn chưa cất cánh vì khổ chủ còn miệt mài soạn thảo văn bản. Khanh ơi, Khanh à, Tiểu Khanh Khanh, chương này ta mới chỉ vừa được thấy trưa nay, những 4000 từ, toàn là H, ta phải tra từ điển chuyên môn đó *chuyên môn gì tự biết* Ta phải gắn tên lửa vào mông để xong được trong đêm nay. Nàng tiếp thần dược hay tiếp gì thì tiếp cho ta đi >_<

7/23/2013 9:35 PM Reply

Khá khen cho nàng Khanh Nhi, đã sớm cập nhật từ NHỄ NHẠI vào từ điển nói =)))) Xin trân trọng tuyên bố, H hai vị vô cùng nhễ nhại @@, =))

7/23/2013 9:35 PM Reply

Ô, ta thấy nàng khua chiêng đánh trống cứ tưởng là xong rồi đó chứ
Thảo nào, đang bụng tự hỏi dạ, sao mới đầu giờ tối đã thấy vác loa thông báo, thế nào mà lại hoả tốc thế nhỉ

Hầy dà, lỗi ta lỗi ta.
Nàng cứ thong thả ạh

Không giục nữa, khéo lại văn chương không mượt thì khổ

7/23/2013 9:39 PM Reply

Đọc cái trích của nàng ở trên là muốn nghỉ thở rồi ạh

Gì mà...đột nhiên phát lực...đâm thẳng xuống dưới...
Hự hự....ta quay cuồng a quay cuồng a


(Khổ thân nàng vẫn còn đang nhễ nhại với cái sự tình nhễ nhại ấy, hự hự)

7/23/2013 9:41 PM Reply

Hê hê, dịch trước 1 đoạn lấy tinh thần, quăng hint là nghề của ta =))

7/23/2013 9:44 PM Reply

Ta cũng trịnh trọng tuyên bố luôn là cái mỹ từ Nhễ Nhại do nàng khởi xướng khi miêu tả về cái sự tình này, đã chính thức đi vào đại não ta, trực tiếp xuyên thẳng xuống tâm, lại vòng ngược lên tiểu não. (Nàng lợi hại thật)
Từ nay nó sẽ là ngôn từ cửa miệng của ta. Cũng là gián tiếp nhắc ta là nàng luôn bên cạnh ta
Ối ối, ha ha

B_B
7/23/2013 10:29 PM Reply

Ta nua, ta nua (nhoi nhoi, nhay nhay). Ta co can send lai nang mail ta ko? Cong khai thi ngai lam vi la
Mail lam viec cua ta ma (chop chop)

7/23/2013 10:37 PM Reply

Thôi được rồi, nàng miễn, ta sẽ tự mò lại =D
Hê hê, ta chỉ đặc cách 3 người thôi đới: Blue Berry, Khanh Nhi, Phong Đình, vì 3 người ta thường xuyên liên lạc và nhớ được mail :-d

B_B
7/23/2013 10:43 PM Reply

Thank you nang nhieu nhieu

7/24/2013 1:00 AM Reply

Email của nàng có ghi sai không vậy? Ta đã gửi và bị báo lỗi nha.

kim
7/24/2013 1:48 AM Reply

nàng ơi send ta vs , heeleeforever@yahoo.com nha, thank nàng
số ta hôm nay ko biết có phải hên ko, ta thấy nàng treo chương này khá lâu rồi ,thế mà đúng hôm nay ,sau khi ta vừa hoàn thành xong mấy chương cuối bộ này ,đang nghĩ gai gai trong lòng vì còn 1 chương vẫn chưa đọc đc thì thấy nàng post nó ,kì thực ta cũng ko nghĩ là trùng hợp thế, tại ta nhìn thấy phần recent comment toàn là comment ở chương đã cũ, nghĩ vào thử xem , hên xui ah , ai ngờ hên thật

B_B
7/24/2013 7:25 AM Reply

Cảm ơn chủ nhà đã mất công biên dịch. Ta ngồi trong điều hoà 23 độ đọc chap này mà mồ hôi mẹ, mồ hôi con cứ chảy. Thế đủ biết chủ nhà vất vả dịch thế nào :-d ta hoàn toàn hiểu câu đọc H thì thích mà dịch H thì khổ. Một lần nữa cảm ơn Tích Vũ :)

Mà H của 2 bạn trẻ đẹp nhưng quằn quại quá. Mẹ kế đúng là giỏi dằn vặt nhân vật và độc giả, đến H mà cũng quằn quại và bế tắc thế này... Đúng là 2 bạn có duyên mà không có phận, có cố thế nào đi nữa, có yêu thế nào đi nữa thì kết quả vẫn chỉ thế thôi... Ta khóc...

7/24/2013 8:24 AM Reply

cái này đúng là hữu duyên rồi, đến ta cũng không nghĩ là có ngày chương này nó lại xuất hiện trước mặt ta như vậy hê hê. Cái này thuộc phạm trù ăn ở rồi =))))

À, ta gửi mail cho nàng rồi nhé ;)

kim
7/24/2013 9:47 AM Reply

nàng nói phạm trù ăn ở ta mới nhận ra nha , ta đúng là ăn ở rất phúc đức :-d
biết đâu có ngày khối đậu phụ lại lù lù xuất hiện trước mặt ta , giống như chương này @@
thank nàng nhé , ở cơ quan ko tiện đọc , ta hứa tối về sẽ review

7/24/2013 9:52 AM Reply

Ặc ặc, H dài 7 trang hơn, thương Vũ quá *ôm ôm* :( :( :( Đọc xong đầu óc quay mòng mòng :( Đọc không mà đã mất gần hết 3,5 lít máu rồi không biết người ngồi dịch còn chút máu nào không, người ơi còn máu không cho ta với? :(

Cái hơi ngược nó vẫn quanh quẩn đâu đây nhưng đây là cái H ngọt nhất trong 3 cái H. Dưới tàn lê hoa, cánh hoa rung động nhẹ nhàng rơi, cảnh xuân đẹp đến tiêu hồn :( Tiễn bất đoạn, lý hoàn loạn, thị ly sầu, biệt thị nhất ban tư vị, tại tâm đầu. Sao lại hợp đến thế :(( Ta bắt đầu yêu thơ của Hậu chủ rồi

7/24/2013 10:22 AM Reply

Vâng, màn tỏ tình nhễ nhại quá đi =))

7/24/2013 10:34 AM Reply

Ta là đêm qua trong khi chờ chương 118 đã ngồi đọc lại chương 117 và 119 để thẩm thấu lại cái sự tình ấy...

7/24/2013 10:46 AM Reply

Há há, chuận rồi chuận rồi, nàng đúng là biết thưởng thức văn chương à nha, công nhận là phải đọc hết background không thì hụt cảm xúc |o|

7/24/2013 12:58 PM Reply

Nàng ơi cho ta cho ta.... Ta tưởng nàng bỏ bom ta cái chương này rồi. Hahaha. Yêu nàng nhất. Mail ta là bluecat2552@gmail.com nha nàng.

Anonymous
7/24/2013 2:39 PM Reply

cảm ơn bạn đã vất vả tìm và dịch *mắt rưng rưng cảm động*
Cho mình xin nha (xuanhuongcung@gmail.com), sẵn cho mình xin cái chương 138 luôn nha *mắt chớp chớp*
Đua đòi giả nhời câu hỏi:
cái tựa có phải xuất phát từ câu "三千世界鸦杀尽,与君共寝到天明" không vậy?
Giết hết mọi con chim bên ngoài (aka tất cả những cái bánh xe bóng đèn...), để chúng không làm người tỉnh giấc, để có thể bên người đến bình minh (ờ, bên nhau làm gì thì chỉ 2 người kia biết, không nên sớ rớ lại gần kẻo bị liệt vô cái 3000 kia =]]), để người không phải ly khai ta?

7/24/2013 3:40 PM Reply

Ah mấy hôm nay mới dc lên mạng, tự nhiên hứng lên vào xem có chương 118 chưa thì thấy đã tìm thấy rồi, thật vui quá, thật vất vả cho bạn quá :-d
mình rất muốn đọc, mong bạn có thể gửi cho mình chương này với mail mình là vivian2701@gmail.com
Cám ơn bạn nhìu lắm :)

7/24/2013 4:08 PM Reply

Tam thiên nha sát, có thể xuất phát từ "Tam thiên thế giới nha sát tẫn, dữ quân cộng tẩm đáo thiên minh" hoặc "Tam thiên thế giới nha sát tẫn, dữ quân cộng tẩm chí thiên minh".

Có chuyện kể rằng, có một nam tử yêu một vị ca cơ, mỗi đêm đều chỗ của nàng, nhưng đến khi trời sáng, khi quạ đen xung quanh bắt đầu kêu, chàng nhất định phải rời đi. Nam tử không muốn đi, luyến tiếc nói rằng, "Tam thiên thế giới nha sát tẫn, dữ quân cộng tẩm đáo thiên minh" .

Cũng có một câu chuyện khác, rằng, nàng là phong trần nữ tử, mỗi đêm đều cùng giường với ái nhân, nhưng khi trời sáng, chim bắt đầu kêu, cũng là lúc nàng phải bắt đầu một ngày của nữ tử chốn lầu xanh, nàng luôn hy vọng trời vĩnh viễn không sáng, nàng cũng không cần chia tay chàng, "Tam thiên thế giới nha sát tẫn, dữ quân cộng tẩm chí thiên minh."

Tam thiên thế giới nha sát tẫn, nha nghĩa là quạ đen, mà quạ đen trong truyền thuyết Trung Quốc chính là tượng trưng cho Thần Điểu hóa thân của Mặt Trời, diệt hết quạ cũng là đem tất cả mặt trời trên thế gian này trừ đi.

Dữ quân cộng tẩm đáo thiên minh, có thể cùng người say giấc đến sáng.

Chỉ cần không có mặt trời, trời sẽ không thể sáng, vậy ta sẽ đem tất cả mặt trời diệt sạch!

Dữ quân cộng tẩm đáo thiên minh còn có một hàm nghĩa, mặc kệ mặt trời có mọc hay không, ta vẫn sẽ tiếp tục ở bên người.

Tam thiên thế giới nha sát tẫn, dữ quân cộng tẩm đáo thiên minh. Ẩn ý bên trong của cả câu, chính là, cùng người trường miên bất tỉnh, cũng là,

Nắm tay người cùng chết, để ta mãi được bên người.

Tam thiên nha sát, chính là để ta mãi được ở bên người.



7/24/2013 4:11 PM Reply

sorry nhìu không có dấu xếp gạch đánh bị dư rồi. Cám ơn chị trc

7/24/2013 4:12 PM Reply

[P/s: Tham khảo từ nhiều nguồn @@, ]

7/24/2013 4:44 PM Reply

thks mail tới tay rồi thks chị

7/24/2013 4:56 PM Reply

Ý sau tương đối đúng rồi, ý trước thì hơi mơ hồ nha. Đáp án cụ thể xem thêm lý giải của cô Phong Đình phía dưới =D

7/24/2013 4:57 PM Reply

Hự hự, nàng lý giải kỹ thế này, ngoài cả tầm nhận định của ta luôn, thôi thôi mớ bookmark ấy xác định là của nàng luôn rồi, còn chơi gì nữa, cũng không cần gửi lại nữa đầu nhỉ @@,

Khanh Nhi vào nhận hàng nè, nàng cho Phong Đình bao nhiêu điểm :p

Ps: Tiểu Khanh chính là người đầu têu vụ gameshow đuổi chữ đoán ý này, cũng là giám khảo ngồi ghế nóng kiêm nhà tài trợ luôn. Giờ thì nóng bỏng mông rồi, hãy về với đội của Khanh =))

7/24/2013 5:02 PM Reply

=)) Hế hế, Đình kê dép chờ giám khảo cho điểm =))

7/24/2013 5:19 PM Reply

Sặc, trình độ văn hoá 5/12 của thật không đủ cáng đáng việc làm giám khảo ạ
Nàng Phong Đình giải nghĩa quá ư là cặn kẽ. Lại thâm sâu nữa
Bộ hình khẳng định là về tay nàng rồi.

Ới mà khoan, nàng có rồi mà....*cười nham hiểm*

7/24/2013 5:20 PM Reply

Tích Vũ ạ
Sau gameshow này ta mới đau lòng nhận ra là chỉ có mình ta là trần tục nhất...
Hự hự

7/24/2013 5:25 PM Reply

Vâng, trên đời này chắc chỉ có mình cô Khanh là nghĩ "Tam thiên nha sát" nghĩa là "Làm 3 lần trong 1 đêm" =))

*cười rách bụng xong ngồi dậy vá bụng cười tiếp*

Ta cười vô mặt cô nè Khanh :p

*trả thù cho Lâu bên nhà Thiều Hoa*

7/24/2013 5:42 PM Reply

*úp mặt vào tường kiểm điểm nhân cách*

7/24/2013 6:30 PM Reply

Khanh =))))))))))))))))))))))))) *bắt tay* *ôm siết* Câu của nàng kết hợp với vụ của ta ở chương 10 Thiều Hoa có thể ám sát cô Tích Vũ nha~ =))))))))

7/24/2013 6:54 PM Reply

*mặt ngu liền*
Thứ lỗi cho ta hiểu biết nông cạn. Ta chả hiểu cái thâm sâu trong ý của nàng ạ
:-(

7/24/2013 7:03 PM Reply

Lỗi của ta khi dịch trong chương 10 Thiều Hoa =)) "Xóa đi phần kí ức của Cảnh Thiên" ta làm thành "Hủy diệt đi bộ phận đó của Cảnh Thiên" =))

7/24/2013 7:36 PM Reply

Ô hô hô, ta và nàng đáng bị liệt vào thành phần bất hảo của Tích Vũ Lầu, há há
Nàng làm ta cười bể bụng ha ha ha

7/24/2013 7:51 PM Reply

Còn nàng làm ta cười ra nước muối =))))

7/24/2013 11:14 PM Reply

*Chậm nước mắt* cuối cùng ta cũng đợi được ngày này a~ *xòe tay xin* cho ta zới nàng ơi~ " keoyeusj@gmail.com ". hờ hờ lâu rồi mới được lên mạng mò lại vào nhà nàng đập ngay vào mặt cái chương 118 phấn khích wa đi. Cái đoạn preview câu dẫn làm người ta thèm nhỏ dãi mừ~ hóng quá~

*Trải chiếu ngồi chờ mail*

7/25/2013 9:32 AM Reply

Ối giời cô Kẹo, lâu lắm mới thấy cô tái xuất đây. Ta đã gửi email cho cô rồi nhá ;)

Anonymous
7/25/2013 5:27 PM Reply

Á Á Á *lăn ra*.

Ta đang mơ hay tỉnh? Tìm được chương 118 rồi à? Yêu nàng quá Tích Vũ ơi *ôm ôm*. Nàng cho ta xin chương này nhé. ><

Mai ta đây: aimisunflowers@gmail.com

Tks nàng nhiều nhiều! ><

7/25/2013 5:37 PM Reply

ĐỀ NGHỊ NHỮNG AI ĐÃ ĐỌC XONG CHAP NÀY NÊU VÀI DÒNG CẢM NHẬN VỀ NÓ NHA =D :p =D :p =D :p

Anonymous
7/25/2013 9:30 PM Reply

keke
là cái cảnh H Khanh Khanh chăng kết giới che mắt anh Lâu và độc giả a
thực ra với một bộ truyện chất thế này em cũng hỉu vì sao tác giả giấu H mà
các tỉ vất vả quá
ngại quá, dưng mờ tỉ cho em nha
mail em : SogarAkimoto@yahoo.com.vn

kim
7/25/2013 9:32 PM Reply

ko biết mọi người thế nào chứ ta thik lần H trên thục sơn nhất, lột tả hết cả bản chất vô lại của a thiên, còn khanh tuy ko can tâm tình nguyện nhưng cũng ko hẳn là cực lực phản đối, lần đó thật sự là bầu ko khí thoải mái , ko gợn 1 chút nào dự cảm xấu về tương lai , lại mang ý nghĩ vô cùng to lớn là cứu khanh nhi 1 mạng =D

còn lần này ,cảnh rất nên thơ ,tình rất đẹp,2 người 1 người lên tiên ,người kia có đau nhưng có lẽ cũng đạt được khoái cảm , nói chung chắc là 2 người đều hài lòng, nhưng ta thì ko hài lòng =( tác giả cài cắm quá nhiều yếu tố ngược tâm trong h mà =(

7/25/2013 9:53 PM Reply

Trong 3 lần H thì đây là lần H đầu tiên nên có ý nghĩa nhất, được miêu tả kỹ nhất (cũng được tác giả giấu kỹ nhất, giấu đến biến mất luôn @@,), nguyên chương chỉ H với H, tả tình và cảnh đều rất ít, dù có phảng phất ngược, nhưng đâu ăn thua gì so với ngược của H thứ 3. còn cái H chứ 2 ta còn chả buồn tính là H, chùm chăn kín mít, mơ mơ hồ hồ, hồ xong hết H =)))

7/25/2013 10:17 PM Reply

(O,.O) ư ư~ ú ớ ú ớ ư ú ớ ớ ớ~~ aaaaaaa *phun máu* *ngất*

7/25/2013 10:29 PM Reply

Hự hự, thế cô nương đã đọc xong chưa mà đã ngất rồi @@,

7/26/2013 8:24 AM Reply

Ta đương nhiên phải đọc hết rồi mới ngất chớ =D cơ mà Cảnh tiểu công nhà ta công nhận khỏe :-bd đấu liên tiếp cả đêm không cần nghỉ giữa hiệp, lại còn lần nào cũng như vũ bão, ta bội phục à nha. Nhưng cái j mà "một đời chia cách, một ngày tẫn hoan", người ta nói phải sống như ngày mai là ngày tận thế, nhưng cả việc hoan ái mà cũng giải quyết một lượt sao? Lão Thiên kia, đã nói cả đời sẽ quấn lấy người ta hà cớ gì mà "tẫn hoan", là đêm đầu của người ta, không biết thương hoa tiếc ngọc. Đúng là trên đời không có tên công nào không dâm đãng, Khanh Khanh của ta không biết là sướng hay khổ a~ *cười tà*

7/26/2013 9:13 AM Reply

Xin thứ lỗi vì ta nhiều chuyện ="> nhưng đột nhiên ta nhớ tới một cụm từ mà ta đọc được ở đâu đó trong Thục Thiên: Lão Thiên là "giai tân 3 kiếp" mừ =)) Cho nên mới hăng vậy đó =))

7/26/2013 9:23 AM Reply

Thêm 1 câu nữa: Kí ức si tình áp chế ngàn năm, 1 ngày bung ra có thể khiến họ rơi vào trầm luân muôn kiếp.
-----------
Hừ, tất cả chỉ là ngụy biện, cha Thiên là tên lừa đảo lớn nhất thế kỷ, màn dạo đầu ở 117 nó nhẹ nhàng, nó ôn nhu thế nào, mà sang 118 lão hùng hục như ko có ngày mai luôn. Hừ, cầm thú chính là cầm thú @@,

Giờ mới thấm thía câu này của Khanh:

Đối với những tên sắc lang, cho dù ngươi có thuần dưỡng hắn cả đời, hắn cũng không thể trở thành kẻ dịu ngoan thuần khiết.

Hắn chỉ có thể trở thành cầm thú thâm niên.

Hoặc giả, sói đội lốt cừu.

kim
7/26/2013 12:06 PM Reply

cảm nhận của ta lại rất khác nàng nhé, ta nghĩ lần H thứ 3 chủ yếu là ngược thân, lần đầu mới thực là ngược tâm.
lần H thứ 3 của 2 người tuy thực sự rất quằn quại ,nhưng trong lần đó, theo ta, 2 người somehow cùng chia sẻ nỗi lo lắng , khắc khoải về tương lai , về tình yêu đôi lứa, nỗi đau buồn khi đc chia sẻ bao giờ cũng nhẹ bớt, chỉ là lúc đó có lẽ cả 2 đều đang bị kích động ,bởi vậy thiên mới điên cuồng trút hết tâm sự lên người khanh thông qua việc giao hợp , mà khanh cũng điên cuồng đáp trả
còn lần đầu này , bao nhiêu nỗi đau , nỗi bi thương , lo lắng ,tuyệt vọng trong lòng chỉ mình khanh mang , lão kia chỉ có biết sung sướng mà hướng thụ thôi à

kim
7/26/2013 12:35 PM Reply

vì chương này nàng để ẩn nên ta ko tiện nhắc đến, kì thực ta muốn trích dẫn đoạn cuối trong lần thứ 3 để support quan điểm của mình
nếu lần thứ 3 chỉ đơn giản là thiên cưỡng khanh thì có lẽ ta cũng sẽ rất đau , nhưng vì sau đó lại nảy sinh hành động đáp trả cường liệt của khanh , nó giống như 1 sự giải thoát những u uất vướng mắc trong lòng 2 người ,cũng là 1 sự giải tỏa cho độc giả, nên ta thấy nhẹ bớt đi rất nhiều , đúng là lúc đó khanh cũng điên theo thiên mất rồi

7/26/2013 8:37 PM Reply

Đúng như nàng nói, lần 3 có ngược đến mấy thì cũng do cả 2 cùng chịu đựng, cùng gánh vác, còn lần 1 này, "1 người sung sướng như tiên, 1 người đau thương như chết", Thiên nào có biết nỗi bi thương, tuyệt vọng mà Khanh đang mang trong người. Cái này cũng chẳng trách Thiên được, ai bảo lão yêu phải 1 người thích ôm mọi thứ vào mình >_<

Ôi, càng nói càng thấy ngược, cái ngược quanh quẩn trong từng ngóc ngách, từng câu chữ, ko biết phải làm sao tóm cổ mà tiêu diệt nó đây.

kim
7/26/2013 10:06 PM Reply

ta thấy nàng muốn tóm cổ nhưng ko phải để tiêu diệt nó mà để nâng niu nó thì đúng hơn =)) ko khéo nàng còn yêu nó hơn cả khanh thiên =D

7/26/2013 10:11 PM Reply

*úp mặt vào tường* bằng hữu thật hiểu tại hạ quá đi =D

Anonymous
7/27/2013 2:45 PM Reply

Chào bạn. Bạn có thể cho mình xin file của chap 118 được ko? Nếu đc, mong bạn gửi qua email giúp mình: yellowdaisy126@yahoo.com.vn.
Cảm ơn bạn rất nhiều.

18
7/28/2013 1:29 AM Reply

chỉ còn một chương này nữa thôi là được 1 bộ hoàn chỉnh rồi, bạn cho mình file của chương 118 nha, cám ơn bạn nhiều lắm hang1829@gmail.com

7/28/2013 1:34 AM Reply

Ồ, ta thích câu dẫn chú này của nàng Tích Vũ à nha. Thật sinh động, hihi

7/28/2013 3:23 AM Reply

Dì-viu đến đây, ai da da...

Ban đầu, khi đọc đoạn đầu, lúc Khanh cố gắng cam chịu ẩn nhẫn vượt qua quá khứ ám ảnh, cố gắng "tiếp nhận" Thiên, rồi khi Khanh thật sự rơi vào trầm mê, cùng Thiên thần hồn câu tuý, ta cảm giác rằng chính Khanh đã bị Thiên triệt để giải phóng những góc tình cảm sâu kín nhất, hoặc Khanh đã đủ dũng khí để đối diện với chính tình cảm của mình.
Đến khi Khanh chủ động ôn nhu, tỏ hành động thâm tình với Thiên, ta nghĩ tâm Khanh thật sự vô cùng tuyệt vọng - "giữa ngươi và ta, căn bản không có tương lai". Vậy nên Khanh "toàn lực buông xuôi, triệt để đầu nhập 1 tình sự sau cuối", nguyện ý cho Thiên. Có lẽ Khanh cho rằng đã thật sự là tuyệt lộ cho 2 người... Nên Khanh không uý kỵ gì nữa...cho Thiên tất cả...


Đọc thêm vài dòng nữa, khi thấy Khanh "dùng đến dũng khí cực hạn, nỗ lực thoả mãn tất cả" cho Thiên, tim ta chợt thắt lại, ta mới thảng thốt nhận ra cái tình Khanh dành cho Thiên (vốn chưa được nàng Tiểu Chu trực tiếp miêu tả kỹ càng trước đó) hoá ra lại thâm sâu tưởng như vô hạn. Ta đột nhiên nhìn lại, Thục Sơn đại đệ tử Từ Trường Khanh trên thực chất, hay căn bản, là hoàn toàn không hề có nhu cầu với chuyện tình ý giao hoà. Rõ ràng, cái tình cảm trong Khanh đơn thuần chỉ là 1 thứ cảm xúc của con tim. Hơn nữa, hai mươi bảy năm thanh tâm quả dục, Khanh đối với phong tình phải nói kiểu như là vô tri vô giác. Vậy nên, khi Khanh chỉ đơn giản Uhm với lời đòi hỏi của Thiên, tự ắt, Khanh đối với Thiên là cho đi rất rất nhiều. Cái "cho" ở đây không chỉ thuần tuý là "giao hoà", mà là bộc bạch hết lòng của ta cho người, là đem hết tâm can của ta cốt chỉ muốn người được mãn nguyện.

Vì thế, có thể, ở giây phút giao hoà ấy, tâm Khanh đau thương chết đi được, nhưng nếu đã có thể vì ái nhân mà trao hết tất cả, nỗ lực thoả mãn cho hắn, quả thật cũng là 1 thứ hạnh phúc mà chính Khanh cũng tự mỉm cười (nhất là với tâm tính lúc nào cũng hy sinh của Khanh)
(Đấy còn chưa kể đến chuyện phải tự mình bức ra cái quá khứ đau đớn kia...)

Và cũng có thể, cũng chính là xuất phát từ nhất ý làm nguyện ý ái nhân, nên đưa đến tầng tầng cảm xúc của Khanh ào ạt như sóng tràn vỡ đê, thúc đẩy lửa tình đến cực hạn...

Vậy nên, lần đầu này, tuy có đau thương, có tuyệt vọng (lại chỉ mình Khanh cam chịu), nhưng lại khiến ta thoả mãn, vì ít ra, ta biết được tâm Khanh chân thật thế nào, tình Khanh đối Thiên thâm sâu ra sao, Thục Sơn đại đệ tử dám yêu dám dâng hiến, và nhất là, Khanh ôn nhu đến tột bậc thế nào.
(Ta thật sự trết trết đắm đuối với những biểu tình ôn nhu của Khanh chủ động với Thiên a....
Lại còn
"Đừng trẻ con như vậy..." ...
"Uhm, ta biết, ta cũng vậy"...
Trời ơi *giãy giụa, gào thét, ôm tim* Hự hự, trết thật ròi)


Riêng về hài tử mười chín tuổi kia thì ta không có gì để phê phán ròi. Biểu hiện cho màn "tân hoan" của 1 nam nhân thế là đạt quá tiêu chuẩn rồi, ít ra thì cũng bảo đảm gia trang êm ấm tầm hai ba mươi năm là ít, =))))
(Thứ lỗi cho sự trần tục của ta, cơ mà ta phải phá tan bầu không khí u ám của bài dì-viu này, không thì nàng Vũ mất toi 1 ngày chủ nhật đẹp giời, hihihi - khi nàng đọc được là chủ nhật rồi đấy)

P.S.: Tích Vũ nàng ơi, cho ta soi tí nhé, đúng sai trúng trật cái nào kệ nhá, ;-)

"..lại không chú ý trên chiếc áo bị trà đạp..." >>> là "chà đạp" chứ nhỉ

"Trường, tiếp tục..." >>> "Khanh" nơi nào rồi?

"Đường như toàn bộ lực đạo..." >>> "Dường như" nhỉ

Hết ròi ạh hihihi

Oe oe, ta ngủ đây, mệt chết ta được...T_T

7/28/2013 1:14 PM Reply

Reply của ta dài quá, không thể post liền được nên phải chia ra đây :((

7/28/2013 1:16 PM Reply

Hự, 3:23 AM, Khanh Nhi nàng ơi, nàng thật khiến ta bất lực quá, ta phải nói với nàng thế nào bây giờ? Trong khi ta say giấc nồng và mơ về hậu chủ thì nàng có 1 đêm trằn trọc không ngủ cùng Thiên Khanh đó hả? Ôi giời ơi Khanh Nhi của ta, nàng cứ thế này ta làm sao dứt Thiên Khanh ra được, òa òa. Hậu chủ ơi muội xin lỗi, hôm nay là ngày của Khanh Nhi rồi, muội phải dành thời gian để đàm luận Thiên Khanh đây.

7/28/2013 1:16 PM Reply

Giá như chương 118 đọc đúng theo dòng diễn biến truyện, tức là không phải đợi biết kết cục rồi mới đọc, thì cảm giác của mọi người chắc hẳn sẽ khác, nhưng đã rơi vào tình thế lội ngược dòng này rồi, không thể coi như không biết kết cục mà cảm nhận được, cho nên ta cứ thuận theo cảm xúc của mình mà nói thôi.

Quả thật, càng xem về cuối, ta càng nhận ra cái chữ “hài” trong thể loại của Thục Thiên là quả lừa lớn nhất thế kỷ rồi, không cần biết là nỗi ám ảnh khủng khiếp nơi vĩnh tịch, hay trách nhiệm với thiên hạ thương sinh, thì đoạn cảm tình này cũng đã định trước khó có được kết cục gì tốt đẹp.

[Khi đọc đoạn đầu, lúc Khanh cố gắng cam chịu ẩn nhẫn vượt qua quá khứ ám ảnh, cố gắng "tiếp nhận" Thiên, rồi khi Khanh thật sự rơi vào trầm mê, cùng Thiên thần hồn câu tuý, ta cảm giác rằng chính Khanh đã bị Thiên triệt để giải phóng những góc tình cảm sâu kín nhất, hoặc Khanh đã đủ dũng khí để đối diện với chính tình cảm của mình.]

Ta hoàn toàn đồng ý với nàng, Trường Khanh là một người rất bảo thủ, rất ngoan cố, có những thứ tín niệm tuyệt không thay đổi, như lễ nghĩa Đạo gia, như trách nhiệm Thục Sơn, như dân sinh thiên hạ. Ngay những lúc tuyệt vọng nhất, y cũng chỉ nhờ vào những tín niệm đó mà đứng lên. Như lần ở Địch Trần sơn trang, sau 1 thời gian thần trí bất minh, điên điên loạn loạn, y đã tự mình đứng lên, trong cơn đau đớn cô độc nhất mà đứng lên, với ý nghĩ rằng “giải thoát là chuyện nhỏ, hoàn thành trách nhiệm mới là chuyện lớn”, “ngoài Thục Sơn ra, tất cả đều không quan trọng.” Một người luôn sống bằng lý trí như Khanh mà có thể gạt bỏ tất cả “toàn lực buông xuôi, triệt để đầu nhập một lần tình sự sau cuối”, chứng tỏ đoạn tình cảm này đã xâm chiếm linh hồn y thế nào. Đúng như nàng nói, “cảm giác rằng chính Khanh đã bị Thiên triệt để giải phóng những góc tình cảm sâu kín nhất, hoặc Khanh đã đủ dũng khí để đối diện với chính tình cảm của mình.”

[Đến khi Khanh chủ động ôn nhu, tỏ hành động thâm tình với Thiên, ta nghĩ tâm Khanh thật sự vô cùng tuyệt vọng - "giữa ngươi và ta, căn bản không có tương lai". Vậy nên Khanh "toàn lực buông xuôi, triệt để đầu nhập 1 tình sự sau cuối", nguyện ý cho Thiên. Có lẽ Khanh cho rằng đã thật sự là tuyệt lộ cho 2 người... Nên Khanh không uý kỵ gì nữa...cho Thiên tất cả...]

“Giữa ngươi và ta căn bản không có tương lai.”

“Sau này, quên ta đi.”

Những câu này nghe mà nhói lòng, Khanh biết bản thân mình không còn sống được bao lâu, có thể chỉ ngay sau đêm nay thôi, sinh mạng sẽ kết thúc. Cho nên, trong một đêm này, tại sinh thần 19 tuổi của nam nhân này, y giao tất cả của mình cho hắn, cả tâm, cả thân, không còn sót lại một thứ gì, có chăng chỉ là một tia lý trí thanh tỉnh để biết tiếp theo sẽ là gì. Thế nhưng, sau cái cho-tất-cả này chắc chắn sẽ là một-kết-thúc, chẳng phải Khanh đã chủ động đón nhận cái chết và chọn cách khiến Thiên “quên đi” sao? Một châm đâm vào sau ót Thiên vào sáng hôm sau (ta không nhớ tên châm này là gì nữa, cũng không muốn tìm lại ở chương 119, vì chương đó quá đáng ghét, cả 2 tên công đều quá khốn nạn – xin lỗi vì dùng từ hơi nặng) có thể khiến hắn quên hết tất cả, thong dong mà sống tiếp. Tất nhiên, xét trên địa vị của Thiên mà nói, việc làm của Khanh quá độc đoán, quá ích kỷ. Thế nhưng, ai bảo Thiên yêu phải một người chỉ nghĩ cho người khác, ôm hết mọi đau khổ, trách nhiệm, tội lỗi về mình, trong lối sống là vậy, trong tình yêu cũng là vậy. Khanh từng nói, y không học được đạo tương xử, đạo sống chung giữa hai người. Cho đến sau này khi Thiên bắt Khanh phải hứa, chuyện gì cũng phải do cả 2 cùng gánh vác, thì Khanh mới chịu chia sẻ một phần gánh nặng với Thiên. Đó có lẽ là lý do dẫn đến sự khác biệt giữa 2 lần H: chương 118 và chương 138. Cả 2 cùng ngược, khó có thể nói bên nào ngược hơn, 118 ngược tâm nhẹ nhè mà thấm sâu, 138 ngược cả tâm cả thân, dữ dội đầy bế tắc. Thế nhưng chí ít, 138 là cả 2 cùng cảm nhận, cùng gánh chịu, còn 118 lại chỉ có 1 mình Khanh thôi.

7/28/2013 1:16 PM Reply

Câu này rất hay, “Vì thế, có thể, ở giây phút giao hoà ấy, tâm Khanh đau thương chết đi được, nhưng nếu đã có thể vì ái nhân mà trao hết tất cả, nỗ lực thoả mãn cho hắn, quả thật cũng là 1 thứ hạnh phúc mà chính Khanh cũng tự mỉm cười”. Có điều ta thấy, nụ cười của Khanh, lời đáp, “Chỉ là… rất vui thôi!” của Khanh, vẫn chưa đáng giá bằng giọt nước mắt ở cuối chương. Nam nhân đổ máu không đổ lệ, ngay cả cái lần bị cường bạo đầu tiên đầy đau đớn, thống khổ, nhục nhã của Khanh tại Phá Toái Hư Không, Khanh vẫn không buông một giọt nước mắt. Thế mà, vì Thiên, Khanh đã khóc 2 lần: Một lần bên bờ sông Ma giới, giọt nước từ khóe mắt Khanh khiến Thiên tỉnh lại, và một lần ở đây, dưới tàn lê hoa Lạc Dương Thành, y lại một lần nữa khóe mi ngấn lệ. Hình ảnh ấy, đẹp thế nào, cũng thương tâm thế nào. Một giọt lệ mang theo bao nhiêu cảm xúc: Hạnh phúc, hân hoan, an lòng, đau đớn…? Không biết được, chỉ biết là, Khanh chỉ rơi lệ vì Thiên thôi.

Và còn tên tiểu tử kia nữa, dù hắn có hồ thiên loạn hải thế nào, chỉ cần một khắc ôn nhu này thôi, “Cảnh Thiên nhẹ nhàng lau đi giọt nước trong suốt trên mi mắt đối phương, ôn nhu thì thào, “Trường Khanh, đừng như vậy… Đây là chuyện chúng ta đều cam tâm tình nguyện, thế nào lại rơi lệ rồi?” là đủ để ta an lòng, biết toàn bộ những gì Khanh bỏ ra là xứng đáng.

Một đêm này, Cảnh Thiên gọi vô số lần “Trường Khanh”, còn Khanh, chỉ một lần gọi “Tiểu Thiên” duy nhất, thế nhưng, chính vì duy nhất, lại khiến người ta ám ảnh không thôi. Rất nhiều năm sau, khi thiếu niên Từ Trường Khanh xưng hô với người kia là “đại thúc”, thanh y nhân đã cười khổ nói: “Kỳ thực, ta rất muốn ngươi gọi ta là…”

Gọi là gì, Cảnh huynh đệ?

Không, là Tiểu Thiên.

Chỉ khi gọi Tiểu Thiên, Thiên mới biết Khanh hoàn toàn thuộc về hắn.

(Mà có ai biết, tại sao trong đam mỹ, trong lúc H, tiểu công luôn muốn tiểu thụ gọi tên mình hay không?)

À, mà cái này, [ít ra thì cũng bảo đảm gia trang êm ấm tầm hai ba mươi năm là ít], thứ lỗi cho tại hạ ngu muội, ta chả hiểu gì là sao???

P.S.: Khá khen cho nàng Khanh Nhi, cuối cùng nàng cũng soi được lỗi của Tích Vũ rồi cơ đấy, chết cha, phen này phải về học lại ngữ pháp mới được, cô Khanh này là học sinh ưu tú môn văn tiểu học đấy, không thể tùy tiện sai lỗi được đâu =))

7/28/2013 1:17 PM Reply

Hơ hơ, chết ta, dài đến thế cơ à, @@,

7/28/2013 1:22 PM Reply

Mình đã gửi vào email của bạn rồi, bạn check nhé.

kim
7/28/2013 2:18 PM Reply

ta vừa đi search mấy vid về tiên kiếm 3 ,kì thực ta chưa xem phim này , 1 phần là ta ko khoái võ hiệp lắm, phần nữa là ta ko muốn xem mấy cảnh dễ gây đau tim ,xem tribute fanmade của fan đam mỹ là đủ rồi =D
ko xem thì thôi ,xem rồi ,đến mấy cảnh NG là nản luôn, bạn bông mặt càng nặng bao nhiêu , bạn chẻ đóng tử huyên càng cười cợt ngả ngớn bấy nhiêu ,như kiểu muốn NG thêm 1 phát, để đc làm thêm 1 hiệp. Trong khi đó bạn bông mỗi lần đạo diễn vừa cất lời là bạn giật vội môi ra =))đến thế mà dân tình vẫn comment dễ thương quá, đẹp đôi quá,chẹp, thật nể fan ngôn tình. cơ sự ấy mà còn bị đám phóng viên phỏng vấn kiểu có phải film giả tình thật ko ,nếu là ta chak ta điên luôn

bạn đóng tử huyên mỗi lần NG chả tỏ vẻ hối lỗi gì ,toàn cười điệu cười ngư ông đắc lợi , ko buồn để ý đến vẻ mặt xám xịt của bạn bông. khổ thân bạn bông , nhìn là biết bạn đang nếm trải 1 sự distaste ko nhẹ, ko bù cho lúc NG vs hồ ca, bạn ko những ko xị mặt mà còn act cute chứ.

ta mới xem 1 cái fanmade ,có 1 câu ta rất thích : khi ở bên ngươi ,ta ko hâm mộ uyên ương, chỉ hâm hộ thần tên ;)

p/s sorry ta ko biết nói chuyện này ở đây có thik hợp ko, tại ta chẳng biết nói ở đâu cả ;>

7/28/2013 2:27 PM Reply

Tớ cũng đã từng xem qua mớ NG đấy, cô Đường chả hiểu vô tình hay cố ý mà cứ lúc cần nghiêm túc thì cười như ngộ, mặt ông Bông phải nói là muốn phát hỏa luôn. Mà nàng nói tớ mới để ý, trong bao nhiêu đoạn NG, chỉ có đúng đoạn đóng riêng với cô Đường là mặt ông Bông đanh lại, những đoạn khác ổng đều cười cute lắm, nhất là đoạn Thổ Linh Châu, NG là do ổng mà chả ai đanh mặt lại với ổng, chắc vì ổng dễ thương quá trời =)))

7/28/2013 2:29 PM Reply

Nàng nói rất chính xác, chính vì chúng ta lội ngược dòng, nên cảm xúc đã không còn đúng mạch truyện, không đúng với diễn biến tâm lý nhân vật nữa.

Nàng nhắc lại câu "sau này, quên ta đi", thật khiến ta lại thêm một lần đau lòng, tim lại nhói thêm một trận.
Thật khổ cho Khanh. Càng tội cho Thiên.
Đôi khi ta tự hỏi, liệu Thiên đến khi nào mới hiểu hết được những khổ tâm của Khanh. Nhưng rồi ta lại hỏi, liệu Khanh có bao giờ hiểu những đau khổ đến chết đi được của Thiên khi cứ phải chứng kiến ái nhân hết lần này đến lần khác một mình cam chịu như vậy?
Quả thật Khanh chính vẫn là quyết tuyệt như vậy, đến chết cũng không đổi (vì kể cả khi Khanh đã hứa với Thiên là sẽ cùng chia sẻ, nhưng Khanh có làm được điều đó? Hiển nhiên là không, đúng không? Sau cùng cũng là Khanh tự mình quyết định, không cho Thiên nửa phần đối diện với cái mà Thiên vạn lần nguyện ý hứng chịu cùng Khanh)
Thật ra Khanh vẫn không chịu hiểu, 2 người ở bên nhau, là cần phải tôn trọng nhau, cần phải đồng lòng và cùng chia ngọt sẻ bùi, không phải cứ một mình ôm lấy, để người kia không phải chịu khổ, là tốt cho người kia. Có thật khi người kia không phải chịu khổ, thì nghĩa là hắn thật sự không thấy đau??

Khanh ơi Khanh àh. Khanh cố chấp đến độc đoán.
Điều này thì ta muốn cảm thông cho Thiên nhiều hơn.
Nàng còn nhớ trước đây khi đọc truyện còn dang dở, ta đã từng có lần nói là ta bắt đầu thích Thiên, vì những cố gắng vượt quá khả năng hắn, chỉ cốt để bản thân có thể phần nào xứng cùng ái nhân không?
Đến hồi này, dưới tán cây ngoài Lạc Dương thành, bằng vào lời nói ôn nhu "Trường Khanh, đừng như vậy...thế nào lại rơi lệ?", Thiên là đã như vậy mà trưởng thành rất rất nhiều rồi.

Giọt nước mắt của Khanh cũng vì thế càng làm nồng đượm tình cảm của hai bên, càng tăng phần ngược tâm u uất cho chuyện của đôi bạn (và cũng làm độc giả chúng ta đau đến chết đi được, hic)

Hai bạn nhỏ cứ dây dưa làm khổ mình, làm khổ người như vậy, thế mới thấy hết cái tài tình của nàng Tiểu Chu (nàng cũng quá độc ác đi), :-((((

[ít ra cũng bảo đảm gia trang êm ấm tầm hai ba mươi năm], Vũ à, nàng không hiểu cũng phải thôi. Ta chỉ nói tóm gọn là, vợ chồng bên nhau suốt hai ba mươi năm mà bằng vào phong độ "một đêm vài lần" của lão Thiên, thì bảo đảm nhà cửa ấm êm dài dài ý mà...*che mặt cười tà*

P.S.: ấy, nàng không phải học lại ngữ pháp đâu. Ta hiểu là, đêm ấy nàng đã quá đơ với cái sự tình Nhễ Nhại của 2 bạn nhỏ nên mắt mờ tay run đánh lỗi ở một vài điểm nhỏ ý mà.
Bỏ qua bỏ qua, hahaha

7/28/2013 6:55 PM Reply

đọc xong chương này thấy rầu rầu mặc dù nó là cái H ngọt không ngược nhưng phản phất vẫn thấy có một chút j đó gượng ép 1 chút không cam lòng 1 nỗi đau phản phất nói chung là như trong chương có noi: có ng vui sướng như tiên có ng đau thương như chết

kim
7/28/2013 9:26 PM Reply

ta nói nàng mới để ý ? lạ nhỉ ,ta tưởng ai xem cũng để ý ngay chứ , hay tại ta hay soi quá =D
nói thật là vs 1 diễn viên chuyên nghiệp và làm việc nghiêm túc mà gặp phải 1 partner như thím đường thì ai cũng phải phát hỏa thôi , ko hiểu thím ấy xem lại có thấy ngượng ko , mình ngả ngớn cợt nhả một cách rất có duyên trong khi đối phương mặt lạnh tanh ko chút hưởng ứng
bạn bông thì tất nhiên là cute rồi ,nhưng ta nghĩ cute nhất là đoạn diễn tay đôi vs hồ ca, hình như câu thoại là "sau này ta sẽ dạy huynh học " , khanh bị nói nhịu , thế là vừa đưa 2 tay lên bưng má, vừa cười tít mắt nhìn hồ ca , dễ thương thế ai mà trách nổi , ta mà là hồ ca thì ta đơ luôn ,còn diễn nổi j nữa
cái trường đoạn hột vịt lộn đó ta nghĩ bạn bông giỏi lắm mới NG có bấy nhiêu đó thôi =D nếu bắt ta cầm cái cục đó lên nhìn vs ánh mắt trân trọng chak ta làm hok nổi :p

7/28/2013 9:45 PM Reply

Là vì ta không quá quan tâm đến diễn viên đó nàng. Ngay đến Tiên Tam ta cũng mới xem được có 1/3, thích cũng là thích Cảnh Khanh chứ không phải Hồ Hoắc, cho nên có để ý đến những gì diễn ra ngoài đời đâu =D

kim
7/28/2013 11:17 PM Reply

ta cũng vậy đó , ta thậm chí chưa xem 1 tập nào , vì ta ko thik kiếm hiệp, lúc đầu ta xem 1 cái fanmade cảnh khanh ,bị ấn tượng vs nụ cười và ánh mắt ôn nhu nhưng vẫn cương nghị của bạn bông,đúng kiểu hình mẫu thụ lí tưởng của lòng ta, nên mới kiếm đam mỹ cảnh khanh đọc ,sau đó mới hứng thú tìm kiếm thông tin về bạn bông ,chứ kì thực ta ko ấn tượng vs hồ ca lắm
xem một loạt phỏng vấn của bạn bông thì thấy bạn ý có 1 điểm rất giống nv đậu phụ trắng ,bạn nói trong phim bạn có thể tình như cái bình vs rất nhiều bạn diễn, nhưng ngoài đời lại rất khô khan và nhạt nhẽo, ko biết nói mấy câu tình cảm cũng ko biết làm mấy hành động lãng mạn,ngoài ra còn có 1 điểm nữa rất giống vs ĐPT ,nhưng vì nàng ko hứng thú vs diễn viên nên ta sẽ ngừng ở đây =D
cũng phải nói thêm là theo đánh giá của ta ,bạn bông ngoài đời khác vs đậu phụ trắng đến 60-70% ,tuy thế nhưng lại có 1 cá tính khá là thú vị , nói chung ta thik

p/s bạn còn nói bạn rất hay xấu hổ ,bởi vậy bạn tuyệt đối ko bao giờ chủ động , đối phương nhất định phải là người chủ động, nàng nói xem phát ngôn này phản xạ qua mấy cái đầu toàn đam mỹ , nó thành cái j =D

7/28/2013 11:25 PM Reply

Là tiểu thụ =)))))))

Ps: Ta thì vô cùng thích cổ trang, cung đình kiếm hiệp các kiểu, chỉ là không thích cô Huyên nên từ khi cô ấy xuất hiện thấy phim nhạt đi và cũng dừng xem thôi :)))

kim
7/29/2013 2:41 PM Reply

tiểu thụ hả ? ko ,ta thik đại thụ cơ, ở đây thậm chí sắp là đại thúc thụ rồi =))
mà ta thấy mấy nv nữ trong võ hiệp đa phần là láo nháo như vậy mà, phim khác cũng thế thôi =D
ta mới xem 1 cái tribute khá hay nhưng p1 cách đây 6,7 tháng rồi mà ko thấy phần 2 ,ko biết nguồn bên trung chưa xong hay là bị fan việt bỏ dở , nàng có hứng thú làm ko ?
p/s ta chợt nghĩ ra 1 điểm nữa bạn bông rất rất giống bạn đậu phụ trắng, tính đến nay bạn bông ( trên lý thuyết ) đã thanh tịnh tự giữ đc 35 năm rồi, cũng ko biết còn định giữ đến bao giờ nữa =))

Anonymous
7/30/2013 8:12 PM Reply

chương rất dài
100% H
nhưg vẫn thanh thủy văn, đúng kiểu Cảnh Khanh a
viết kiểu H này xoắn não lém, Chu tỷ thiệt vất vả
ấn tượng nhất câu "sau này quên ta đi" của Khanh Khanh
theo em thì cái H này ngược nhất chính là ở câu này
vì rõ ràng 2 người lưỡng tình tương duyệt
Thiên ngày thường nâng Khanh như trứng (ờ thì ko hẳn), lần này điên cuồng (dù vẫn ôn nhu)... chảy máu a
còn Khanh, em nghĩ Từ đạo trưởng "trao hết chân tâm" rồi mới "hiến thân", nhưg đến khi người ta nghĩ bạn đã buông lỏng tâm tình mà quay cuồng cùng Thiên rồi, thì rõ ràng câu này là bạn rất tỉnh táo và..."toan tính" (vì hôm sau bạn chết)
nhưg mà bạn là lo loáng cho đậu phụ thối a
cái H này đọc thấy nhẹ nhàng, nhưg nghĩ ra thấy bứt dứt lắm
đúng Thục Thiên mà

7/30/2013 9:56 PM Reply

Hự hự, H này mà thanh thủy á??? Định lực của em cũng cao quá đi =))

7/30/2013 10:02 PM Reply

Nàng ơi cho ta xin với :(( Mail của ta là nezuko11738@gmail.com :(( Làm cách nào mà nàng tìm ra hay thế? @_@

7/30/2013 10:19 PM Reply

Ôi Nezuko yêu quý, lâu lắm mới gặp lại nàng, ta nhớ nàng chết đi được đây :(( Ta gửi mail cho nàng rồi nhé =D

Anonymous
7/31/2013 2:50 PM Reply

Vì là một chuyến lội ngược dòng nên cảm xúc đã không thể nào trọn vẹn. Nhưng dù sao đi nữa, chương 118 này vẫn mang đến cho người đọc nhiều xúc cảm.

Nguyên một chương chỉ toàn là H nhưng vẫn làm bật lên được những suy nghĩ, dằn vặt, khoái cảm của hai người trong cuộc. Ta cực thích cái H này, thích nhất trong Thục Thiên. Tuy lần H đầu tiên đã mang đến cho tâm hồn Khanh bao chịu đựng, thống khổ nhưng nhờ đó mà ta đã thấu hiểu Khanh hơn. Xuyên suốt Thục Thiên, Khanh chỉ sống với tâm niệm vì Thục Sơn, vì chúng sinh, tình cảm dành cho Thiên tuy có đề cập nhưng lại không được khắc họa sâu sắc, khiến ta vẫn chưa thật sự cảm nhận được tình cảm ấy to lớn thế nào. Nhưng qua chương 118 này thì mọi thứ đều đã có đáp án.

Lần H này đã làm sống lại những ám ảnh mà Khanh tưởng rằng đã được y chôn thật sâu, nỗi đau hòa cùng khoái lạc, tâm hồn chịu đựng đau khổ khôn cùng. Thục Sơn đại đệ tử đã trải qua hai mươi bảy năm thanh tu, giờ đây lại tình nguyện hiến dâng tất cả chỉ để thỏa mãn cho một người. Tất cả là vì cái gì? Không phải chỉ vì một chữ "tình" hay sao?

Không cần những lời thề non hẹn biển, không cần những lời yêu thương ngọt ngào thấu trời xanh. Khanh chọn cách hành động để thay y nói lên chân tâm của mình.

Có nhiều thứ không phải muốn là được, có những sự hi sinh cứ tưởng là nhỏ nhặt nhưng hóa ra lại to lớn biết bao. Với ta, lần H này là vậy. Khanh dâng hiến trọn vẹn bản thân cho Thiên, để Thiên cảm nhận được khoái cảm cực điểm. Nhưng còn y? Những gì y nhận được đâu chỉ đơn giản là hoan lạc? Một đêm ân tình mang lại bao nhiêu thống khổ, dằn vặt, trăn trở... Liệu cái cảm xúc thăng hoa ấy có đủ bù đắp cho Khanh không?

"Có người vui sướng như tiên, có người đau thương như chết."

Chỉ một dòng ngắn ngủi nhưng đã khiến ta đau thắt cả tim. Đêm ân ái đến từ hai tâm hồn đồng cảm, nhưng sao kết quả mỗi người nhận được lại trái ngược thế này?

Mọi cảm xúc của ta đều chỉ hướng về Khanh, miễn bình luận về tên Du Châu mười chín tuổi. Hắn quá sung sướng rồi. =.=

Ta quả thật đã bị ám ảnh bởi chương 118 này, không biết làm sao giải tỏa được đây. T_T

7/31/2013 7:58 PM Reply

Ta hiểu tâm trạng của nàng, ta cũng ám ảnh điên đi được đây. Truyện đã kết thúc từ lâu rồi mà cơn đau vẫn còn âm ỷ :|

Anonymous
7/31/2013 9:02 PM Reply

ấy
tỷ quá khen
định lực của em có cao =D nhưg cái này thanh thủy mà =D @@,
vẫn có cảm giác trong sáng sạch sẽ (triện, Cảnh Khanh mờ)
lãng mạn, dù là tả thực
hồi trước em có viết kiểu H này, xoắn não lắm, đổ mồ hôi sôi nc mắt mất nửa tháng mà chỉ dài dc có nửa chương 118 này ^_^
à mà
tỷ cho em chương 138 nhé
hồi trước em có xin nhưg chắc tỷ ko thấy ^_^
mail em sogarakimoto@yahoo.com.vn

7/31/2013 9:16 PM Reply

Vậy hả, chắc tại chị ít đọc H nên không nghĩ còn cái gì nặng hơn cái này :)) chị ngồi dịch còn vã hết cả mồ hôi ra, thế mà em tự viết được thì đúng là cao thủ :-d

Chị gửi em chương 138 rồi nhé, chắc đợt đó chị gửi sót, vì thỉnh thoảng lại có 1,2 comment chị không để ý hết được.

Check mail và nhận nhiệm vụ nha :)))

8/01/2013 2:46 AM Reply

Vầng, mấy hôm nay vần vũ với tục vụ đã vơi bớt ám ảnh cái sự bế tắc của 2 bạn nhỏ
Giờ này đây ngồi đọc các com của các nàng ở trên, tâm lại 1 trận đau nhức,
Haizzzaaa

8/01/2013 8:15 AM Reply

Thôi không sao nàng ơi, lúc nào mà ám ảnh quá độ thì lôi cái mai rùa ra mài răng nàng ạ, cũng vơi bớt được vài phần *chân thành*

Ps: Truyền kỳ về cái mai rùa chỉ Vũ và Khanh mới hiểu ~~~

8/01/2013 4:40 PM Reply

Sặc, ta sẽ không để cái mai dzùa đó ảnh hưởng đến cuộc đời ta đâu, hihi

Anonymous
8/01/2013 8:28 PM Reply

thank tỷ, em nhận dc rồi đang cày típ
cái H này em nói thiệt đó
viết H thanh thủy mà vẫn đủ ngược, đủ cảm vất vả hơn nhiều kiểu H trần trụi chân thực (kiểu mất máu ấy)
vì nó bao hàm cảm nhận của mình về thần tượng nhất là yêu quý, trân trọng, tôn trọng, ngưỡng mộ
nên vừa thể hiện vừa nén cảm xúc, vừa chọn lọc câu chữ, thế nên mệt đầu
em nghĩ Chu tỷ khi viết cái này chắc cũng mệt lắm, có khi vì thế mà tỷ ấy giấu ko nhỉ, để các tỷ đau đầu đi tìm =D (readers trân trọng cái H của tỷ ấy)

8/01/2013 8:47 PM Reply

Nếu thế thật thì đúng là cô Chu đã thành công rực rỡ rồi :))

Đúng là để viết ra được 1 cái H thật mà không thô, hoa mỹ mà không gượng gạo thế này là việc cân não vô cùng. Thật lòng rất rất thích phong cách viết văn của Tiểu Chu. Ngoài bộ này ra cô ấy còn có mấy bộ khác khá nổi nữa, tiếc là thể loại không hợp gu nên chị chưa có ngó qua =D

8/27/2013 9:49 AM Reply

Bạn ơi cho mình xin chương 118 này nhé.Email của mình là janie.rocky@yahoo.com.Cảm ơn bạn rất nhiều.

Anonymous
9/04/2013 4:23 PM Reply

Trước tiên cảm tạ nàng đã bôn ba vất vã vì cái H cho chúng fan girl =D
Nói thiệt nhiều lúc đọc game show cùng mấy cái comment của các nầng mà cừi mún đau ruột :D rất mún chen chân vô nhưng tiếc là truyện đã end rùi, nên ta ngồi tự kỉ 1 mình hok hà TT_TT
Ah quên nàng cho ta xin chương 118 nha ^^ mail: minminthuthu1314@yahoo.com

9/04/2013 5:53 PM Reply

Okie ta gửi rồi nhé. Truyện đã hoàn vẫn có thể dự đoán mà, vừa đọc vừa đoán tình tiết có nhã thú hơn nhiều đấy. Nàng cứ đoán thoải mái đi, có sai ta cũng ko đánh đòn đâu ;))

9/07/2013 11:14 PM Reply

tỷ tỷ à, tỷ tỷ có thể cho em xin chương 118 đc ko ạ?
mail của em là sup.lady8587@gmail.com ạ
thank tỷ tỷ nhìu ;)

Anonymous
9/15/2013 8:01 PM Reply

Tích Vũ iu ơi cho ta nữa. Đọc nguyên một tràng mà thiếu một chương thì hụt hẫng lắm. Mail ta nà: saranghae.khj@gmail.com. Iu iu

Anonymous
10/30/2013 2:10 PM Reply

Tích Vũ ơi, nếu được, bạn cho mình xin chương 118 nhé, mong là không làm phiền bạn. Cám ơn bạn rất nhiều.

Mail: dungltb.it@gmail.com

Anonymous
11/11/2013 11:19 PM Reply

*lủi thủi đi vào* làm hồn mà lảng vảng ở đây mấy ngày, đọc 117 chương Thục Thiên, đến chương 118...
*mặt dày* *ngửa tay* chủ nhà tốt bụng cho mình nha, từ nay cũng không cam lòng chùa chãi gì nữa, tội lỗi quá :3

chilyelf@gmail.com

Mong là không làm phiền, cám ơn chủ nhà trước ^^~

11/15/2013 8:25 AM Reply

Tích Vũ ơi! Cho mình xin chương 118 với nhé!!
mail: ngtuongvi09@yahoo.com
cảm ơn bạn nhìu nhìu lun nhoa

12/03/2013 4:24 PM Reply

Tích Vũ yêu quý ^_^. Đã chạy ra chạy vô nhà bạn hok biết bi nhiu lần rồi, nhưng giờ mới ra mắt chủ nhà do mình đọc bằng điện thoại nên ... *vô cùng xin lỗi*.
Lúc đầu quyết định không đọc H vì sợ không đủ máu ....
Nhưng thấy mọi người bàn tán sôi nổi quá làm mình cũng ham hố theo chạy đi mở máy tính lên xin xỏ =D :
"cho mình xin chương 118 với nhá"
mail: khunglongn2c@gmail.com
hun nàng một cái nha *chụt chụt*...*bỏ chạy....*

4/08/2014 3:45 AM Reply

Tar...*hự hự*...tar cứ có cảm giác tar có một số suy nghĩ sau khi đọc xong chap 117 và đoạn "câu dẫn" chap 118 của nàng...nhưng khi kéo xuống đọc tất tần tật cmt của mọi người thì...tar bắt đầu đơ...:v...3 đoạn H...chap 117 tar đọc đến nhẹ nhàng...ân cần là vậy...muh lại ngược tâm...@@~...cảnh H giữa hình như không được nhắc nhiều...cơ muh đoạn H cuối lại ngược tâm lẫn thân...rồi đoạn H lần đầu xong lão Cảnh lại bị châm vào gáy để quên đi...theo thói quen thì mấy nay dù bài nhiều bài ít tar ngày nào cũng cứ phải chui vào nhà nàng đọc chục chap mới yên ổn yk ngủ...cơ muh kiểu này tar cứ có cảm giác không ổn...cảm xúc tar tụt đâu mất rồi...cũng không hẳn không có nhưng nó cứ kì quái thế nào ấy...chắc tar sẽ tạm nghỉ ngơi tịnh dưỡng...dù cũng muốn nhanh đọc hết truyện...cơ muh nếu đọc như kiểu không kịp đầu thai thế này thì không xong...cơ muh tar sẽ quay lại làm phiền nàng sớm...tar ghi cmt này để cho nàng lưu tâm nếu dự định yk chu du thiên hạ ở đâu cũng đừng yk lâu...đợi đến lúc tar quay lại xin pass cho tiện hơn đó muh...chứ giờ tar muh xin là thế nào mai cũng lọ mọ đọc triền miên tiếp...:v...haiz...chỉ khổ cho Trường Khanh nhà chúng tar...@@~

4/08/2014 3:52 AM Reply

Cơ muh tar phải bổ sung thêm...tar đoán au sai...thế nào ông thầy bói cũng lại bói ra điều chẳng lành...+ thêm H ngược là tar phải đi tu dưỡng tinh thần thật tốt rồi mới quay lại đọc tiếp mới mong sống sót...@@~...*hự hự*...cố lên tui ơi...:v

4/08/2014 7:38 PM Reply

Ây da sao vậy, sao mà tinh thần đã xuống dốc rồi? Thôi dậy đi, cười lên, bước tiếp, trên hành trình có Tích Vũ và Cảnh Khanh <3

4/08/2014 7:43 PM Reply

Mà nàng không tính để lại email để ta gửi 118 à, nàng thật ngược đời quá đi =))

Anonymous
4/09/2014 10:04 AM Reply

*lấp ló ngoài cửa* Ây dà, bình thường ta cứ coi điện thoại một lèo không com, giờ lại chạy ra xin thiệt ngại với nàng quá *cười thẹn thùng*. Có gì không phải kính xin gia chủ rộng lòng tha thứ :)) Cho nên, cho ta xin cái chương 118 đi nhá, nhá nhá nhá. Send cho ta đi mừ ~ *mặt dày~ing*
Hì hì, này là mail của ta: ti.2amo@yahoo.com
P/S: đọc thiếu một chương thôi cũng bứt rứt lắm á :">

4/09/2014 10:43 AM Reply

Tar đến với 2H-Phi/Lưu-Long/Nghiệp-Cảnh/Khanh chưa đến nửa năm...cơ muh Đam mỹ tar chỉ hứng thú những cặp này...:v...nên tar đó giờ ít đọc truyện...ngược lại càng ít...với lại những cái tar đọc toàn truyện ngắn-ít ra ngắn hơn Thục Thiên...:v...có ngược cũng không đến nỗi nhiều + thêm ngược là ngược luôn...nên trước khi đọc tar chuẩn bị tinh thần...còn Thục Thiên ngược + hài...tar...đỡ không nỗi...muh cũng không đến nỗi ngược đời au...tar nhất định xin pass tu hết...cơ muh giờ thì không dám...=))...nhưng theo thói quen nên cứ chui vào nhà nàng "theo dõi" đây lày...=))))))))))))))))))))

4/09/2014 10:49 AM Reply

Giờ tar muh xin pass thể nào cũng không kiềm được muh đọc tiếp ...:v...nên giờ tar sẽ lượn vòng vòng trong nhà nàng lấy tinh thần thôi...:)

4/09/2014 12:13 PM Reply

Ta đặt pics mà nàng cũng xem được bằng điện thoại cơ à, tài tình thật @@
Ta gửi mail cho nàng rồi nhé, check and enjoy it!

Anonymous
4/09/2014 5:27 PM Reply

Vậy mới nói, đã cận hơn 4 độ mà còn phải căng mắt ra đọc mớ chữ nhỏ đó í TT^TT khổ lắm nha ~

Anonymous
4/09/2014 5:37 PM Reply

Thêm nữa, khả năng đoán chữ của ta tăng lên 1 cách đáng kể =))

4/09/2014 7:27 PM Reply

Ôi khổ thân ha, ta làm nét lắm mà, nàng cứ down về room hết cỡ lên mà đọc, ko thì click trực tiếp vào hình rồi zoom phát nữa cũng tha hồ nét mà hi hi

4/11/2014 9:29 PM Reply

Tích Vũ, nàng cho tar xin cái pass chap nì...email của tar: kella.ngok@gmail.com, tk nàng...^^

4/13/2014 1:28 PM Reply

Tích Vũ a~...Tích Vũ...nàng lờ tar mất rồi...*sụt sùi*...@@~...:(

4/13/2014 1:31 PM Reply

Ta gửi chap này cho nàng rồi nhé.

4/13/2014 1:41 PM Reply

sao nàng nói chuyện nghe khách sáo vậy...=))))))))))))))...đọc xong mail tar vẫn không nhịn được cười...cơ muh tar có thêm bạn fb nàng ấy...nàng chấp nhận lời mời kết bạn của tar nhá...^^

4/13/2014 1:46 PM Reply

Ơ thế ta và nàng đã từng nói chuyện với nhau rồi à, sao ta không nhớ vậy :(((( Ta không nhớ cho nên mới nói chuyện kiểu bạn mới với nàng chứ, chẳng lẽ nàng là vị bằng hữu nào mới thay tên đổi họ hay sao :((((

4/13/2014 1:52 PM Reply

=))))))))))))))))))))))...ah tar quên...tại cái tên Ngok Kella là tên fb cũ...tar đó giờ chỉ dùng gmail gửi mail...giờ mới dùng nick lân la các blog nên đổi tên cho giống fb hiện giờ để kịp nhận dạng...=)))))))))))))))))))))...tar là cái đứa vài bữa trước mới đọc đến chap 118 chịu không thấu nên đòi nàng cho "nghĩ phép" vài hôm đây muh...=)))))))))))))))))...avartar đều đen nên có thể nhận diện...=)))))))))))))))))

4/13/2014 1:58 PM Reply

Trời ơi ta sợ nàng luôn, thay tên đổi họ mà chả báo với bạn bè 1 câu, tí nữa thì sứt đầu mẻ trán =)))

4/13/2014 2:11 PM Reply

=))))))))))))))))...tar thực sự không biết muh...muh sao lại sức đầu mẻ trán...nghiêm trọng thế cơ à...=))))))))))))))))))...tar thì không định làm gì nàng au...:v...còn nàng định xử gì tar hử...=))))))))))))))))))...muh tar suy nghĩ sao mấy ngày nay không thấy nàng...thì ra nàng làm cái phiên ngoại cho Thục Thiên...=))))))))))))))))))))...cơ muh cho tar hỏi tí...tại tar cũng đọc truyện không nhiều...nên cũng không hiểu từ phiên ngoại nghĩa là gì, rồi còn hậu kí hay gì nữa ý...cơ muh tuy tar xin pass nhưng tar vẫn còn sợ...nghe đồn hình như còn chap 138 có pass...nhưng tar xin từ từ...để nếu đến đó có ngược quá tar lại trốn...đáng lẽ bữa tar xin pass định đọc trong tuần này...tuần sau tar thi muh ngồi mê mẫn Thục Thiên không thì tar thực sống không nỗi...:v

4/13/2014 2:22 PM Reply

Phiên ngoại là phần viết thêm ngoài lề, nhằm giải thích thêm về tình tiết, nội dung, mô tả kỹ hơn về nhân vật, sự kiện... xuất hiện trong chính văn, hoặc mở rộng 1 cái kết khác (như trường hợp Thục Thiên), không có phiên ngoại cũng không ảnh hưởng gì đến mạch văn của truyện. Còn hậu ký là lời cuối sách, thường tác giả sẽ gửi mấy lời tâm tình của mình vào đấy, phát biểu cảm tưởng về nhân vật, cốt truyện, lý do viết truyện, bài học rút ra... nói chung là đủ thứ trên giời dưới biển mà tác giả muốn bày tỏ vào đấy.
Nguyên nhân sứt đầu mẻ trán thì nàng có thể đọc thêm ở mục 3 lời ngỏ này: http://tichvulau.blogspot.com/2013/03/loi-ngo.html. Nàng đọc sẽ hiểu tại sao tơ bơ comment của nàng =))

4/13/2014 2:38 PM Reply

=)))))))))))))))))))))))...thế là mấy nay tar chính thức bị bơ...:v...nghĩ lại vẫn nhìn cười không được...mai mốt tar phải rút kinh nghiệm mới được...=))))))))))))))))))))))))...cơ muh tar ít khi đổi tên lắm nên không có kinh nghiêm...muh tar thấy chữ xin pass...cứ ngó hết nhà nàng xem có chỗ nào đánh pass không...thì ra là nàng gửi file truyện...=))))))))))))))...cơ muh giờ tar bắt đầu nhập cuộc...chúc nàng ngày chủ nhật tốt lành...^^

4/13/2014 7:34 PM Reply

Nàng đi mau về chóng, đọc xong nhớ quay lại phát biểu cảm tưởng nhá, H này tinh túy nhất trong các loại H tinh túy đấy =)))

4/13/2014 8:12 PM Reply

Đúng như tar đã nghe danh...chương H này dù ngọt ngào...nhưng vẫn mang hơi hướng bi ai, tuyệt vọng...xót nhất là câu "Có người vui sướng như tiên, có người đau thương như chết"...vẫn là Trường Khanh một mình giữ khư khư nỗi đau...cái Cảnh Thiên thấy + cảm nhận là niềm vui, hân hoan...còn Trường Khanh thì chỉ nhìn thấy 1 khoảng không tối tăm...không có cái gọi tương lai cho cả 2...@@~

6/16/2014 9:35 PM Reply

Nàng ơi ta thử vào mà không comment được chỉ reply được thôi. Ta lần đầu đọc một cái H vừa ngọt vừa đắng như thế này. Đau tận tâm phế. Vừa đọc xong ngơ ngẩn một hồi không nói nên lời.

6/16/2014 10:53 PM Reply

Vậy hả nàng? Kỳ lạ thật, nàng thử đăng nhập gmail trước rồi vào lại trang này xem có hiện khung trống bên dưới dòng "Post a Comment" không?
Còn nếu nàng vẫn không thể com được thì ta sẽ tạo 1 cái com mới dành riêng cho nàng rồi nàng muốn rep gì thì rep nhá :)))

6/16/2014 10:55 PM Reply

@ MAI HOA: ĐÂY LÀ POST TẠO RIÊNG CHO NÀNG, MỜI NÀNG THOẢI MÁI REP NHA :P

6/17/2014 12:46 PM Reply

máy của ta vẫn sign in gmail tự động mà. đợi ta đọc hết cả quyển xong reply cụ thể hic hic.

Tiểu Khanh Khanh là người nhiều tâm sự, đến H mà cũng thật đáng thương :(.yêu một người, sao lại phải nhiều dằn vặt thống khổ như vậy. loại tình cảm như này đọc cứ thấy tức thở. hic.

6/17/2014 2:13 PM Reply

Nhân chuyện tình này lại cảm khái, nếu ngoài đời, là Hồ yêu Hoắc thật. dư luận thế nào?Hồ Hoắc sẽ yêu nhau thế nào. 2 người có len lén yêu nhau mà thương đau đến chết như vậy không? xét từ quan điểm một người hiện đại mà nói, ta thấy kiểu tình yêu buông bỏ tất cả để đến bên nhau nó cực, cực kỳ khó luôn. không phải người ta bị ràng buộc bởi trách nhiệm với cộng đồng như kiểu Trường Khanh phải gánh vác chức vị trưởng môn vì môn phái và vì chúng sinh đâu, mà người ta bị ràng buộc bởi ham muốn của bản thân mình (ở đây là sự nghiệp ). yêu cũng là dục, danh vị cũng là dục, khi phải hi sinh hình như người hiện đại chọn cách không dấn thân vào ái tình nhiều. hiếm có kiểu tình yêu si luyến như vầy lắm. hoặc chỉ si luyến khi đang đấu tranh để có nhau, có nhau rồi làm sao mà tiếp tục si luyến khi hàng ngày nhìn nhau hàng ngày chạm mặt là cả một vấn đề.
Một mớ cảm xúc lộn xộn sau khi đọc (dở, chưa xong) và một số vấn đề của bản thân kết hợp vào nhau nó ra cái comment này :(.

6/17/2014 3:26 PM Reply

Chắc nàng đang bị ảnh hưởng tâm trạng bởi mấy bài phỏng vấn gần đây của Hồ Hoắc. Tớ thì thật sự không quan tâm nhiều đến diễn viên ngoài đời, nên sẽ không bàn gì đến vấn đề đó. Chỉ là đúng như nàng nói, thời hiện đại người ta có nhiều nỗi ràng buộc mà không dễ dàng có một thứ tình yêu hoa lệ duy mỹ theo kiểu "vứt bỏ giang sơn, tụ thủ thiên hạ" được. Đó cũng chính là 1 trong những lý do ta chỉ thích và chỉ đọc cổ trang, nhất là cổ trang lịch sử, bởi chỉ có thể loại này mới cho ta cảm nhận được thứ tình yêu vừa lớn lao vừa hoa mỹ vừa đớn đau vừa thực dụng... tất cả những yếu tố nhỏ của tình yêu đều được đẩy lên đến cực điểm luôn.
Còn Thục Thiên, thật sự thì ta không biết nói gì hơn ngoài việc chúc nàng bình an đi đến cuối chặng đường, vì bắt đầu từ đây trở đi truyện sẽ ngược tơi bời hoa lá @@,

6/17/2014 4:06 PM Reply

về điểm này chúng ta giống nhau đi, ta cũng thích đọc cổ trang, xem cổ trang, chỉ để tận hưởng cái cảm giác đi đến tận cùng của tình yêu nó như thế nào. hay sống đến tận cùng của tinh thần trượng nghĩa vì lý tưởng là cách sống như thế nào. khi đặt tình cảm này vào cổ trang nó rất hợp lý, nhưng mang đặt sang thế giới hiện đại nó lạc lõng vô cùng.

6/17/2014 10:49 PM Reply

Trời ơi tri kỷ tri kỷ, bắt tay bắt tay, nàng ráng đọc xong bộ này đi, ta giới thiệu cho nàng thêm vài bộ nữa ta cực kỳ tâm đắc òa òa

Anonymous
6/30/2014 1:11 PM Reply

AAAAAA! Ta gửi cái comment hoài không được, ta tìm thấy bộ này đã trễ mà còn bị thế này, haizz!:( Nàng ơi, trước hết cám ơn vì nàng đã làm hoàn bộ này nha! Ta rất thích nó. Nàng nếu có thể đọc được tin này, có thể đáp ứng mong mỏi của ta cho ta xin chương này không? gmail của ta: ancongchuadethuong@gmail.com

8/25/2014 8:49 PM Reply

chị ơi :'( cho em xin chương 118 này với ạ
mail em là yuS2taemin@gmail.com
cám ơn chị rất rất nhiều ạ :-d

8/28/2014 11:11 AM Reply

TA XIN NHẮC LẠI MỘT LẦN NỮA:
Bất cứ ai để lại email ta đều đã gửi chương 118 tới người đó rồi, nên nếu bạn nào vẫn chưa nhận được thì vui lòng kiểm tra lại spam hoặc nhắc lại để ta gửi một lần nữa nhé.
Chúc mọi người thưởng thức vui vẻ!!!

Anonymous
9/05/2014 2:25 AM Reply

xin gui chuong 118 cho toi, cam on nhieu
tieuytieu@gmail.com

9/29/2014 7:38 PM Reply

nếu bạn có thời gian xin gửi chương 118 cho em tại --> jenniquack@hotmail.com

cám ơn nhiều

10/18/2014 3:28 PM Reply

cam on ban nhieu.

chuong nay lam em do mat...rat la hay. :p

Anonymous
11/14/2014 10:52 PM Reply

Mình đọc Thục thiên được 4 ngày rồi, Cảm thấy vô cùng khâm phục tác giả cùng chủ nhà. Bộ này quá tuyệt, Hình ảnh Trường Khanh và Cảnh Thiên được khắc họa rất tuyệt. Bao nhiêu tiểu công tiểu thụ mình từng đọc đều bị 2 anh làm cho lu mờ hết ò ó. Cuối cùng cũng sắp đc xem màn H của 2 bạn, trời chưa thấy bộ đam mỹ nào mất tới 117 chương mới thấy đc H của công và thụ, Nhưng vậy mới đáng quý trân trọng hehe. Chốt lại , chủ nhà cho em xin chương này với, gửi và địa chỉ mail này cho em nhé viphwaiting@gmail.com Đa tạ /o/

11/15/2014 9:15 PM Reply

Cảm ơn bạn đã yêu thích Thục Thiên như vậy ^_____^ Mình đã gửi email cho bạn rồi nha ^_______^

11/27/2014 11:22 AM Reply

chào nàng, ta rất thích bộ này của nhà nàng, chỉ tiếc là ko thể theo đc từ đầu để tham gia gameshow của nàng, nhưng ta nhất định sẽ ủng hộ hết mình cho nàng. Nàng có thể cho ta xin chương này đc ko, mail ta là rukialucia150@gmail.com
Thank nàng nhiều ^_^

11/28/2014 11:08 AM Reply

Chào nàng, tớ gửi cả 2 chương H cho nàng rồi, nàng check nhé.
Ngoài ra, nàng hoàn toàn có thể tham gia gameshow, tự đưa ra đáp án trong đầu cũng được, để lại comment cũng được, vui mà ^____^

Anonymous
12/22/2014 9:27 PM Reply

chào nàng, ta đc xem cái vietsub truyện này trên youtube, ngay lập tức lon ton vào nhà nàng, đầu tiên cảm ơn nàng đã bỏ công sức dịch bộ truyện vô cùng hay này cho mọi người cùng đoc, rất cảm ơn nàng, thứ 2 nàng có thể gởi cho t 2 chương H này k, mail của ta là dothingocchi@gmail.com. cảm ơn nàng.

12/23/2014 8:09 AM Reply

Chào nàng, ta gửi email cho nàng rồi, nàng check nhé ;)

1/30/2015 11:17 AM Reply

Chào nàng, gần đây ta mới đọc những truyện Cảnh Khanh đồng nhân, ta thật sự rất thích nhà nàng, không riêng Cảnh Khanh mà những truyện lịch sử khác nữa, thật sự ta rất thích Thục Thiên, ta đọc từ chương 1 tới bây giờ mới comment,cúi đầu, ta rất tiếc khi k được tham gia trò chơi cuối mỗi chương của nàng, rất cám ơn nàng đã dịch những truyện hay như vậy, cuối cùng nàng cho ta xin hai chương H 118 và 138 nhé, cám ơn nàng nhiều.

Mail của ta là cheww2112@gmail.com.

8/29/2015 8:04 AM Reply

chào nàng,cho ta xin chương 118 và 138 nhé.
Email của ta hongphuong110913@gmail.com.

8/29/2015 8:05 AM Reply
This comment has been removed by the author.
10/22/2015 11:30 PM Reply

Đầu tiên là cảm ơn bạn vì đã làm truyện ạ.
Đúng là có thịt mọi người ồn ào náo nhiệt hẳn.
Thực ra t k đọc đam mỹ, chỉ đọc ngôn tình, nhưng đọc nhiều cũng nhàm, nên muốn đổi khẩu vị. Tình cờ tìm đạo mộ bút kí thì ra được nhà bạn, nên cũng lang chanh tìm hiểu.
Truyện rất dễ thương, t rất thích cái tính tưng tửng, lưu manh của Cảnh Thiên, đọc hơn 10 chương vẫn k biết ai là nam chính ai là "nữ chính" nữa, cứ nghĩ Cảnh Thiên lanh lợi như vậy giống vẻ chanh chua của con gái hơn, nhưng ra là sai r. Thực ra t vẫn k cách nào tưởng tượng đc 2 nam nhân đẹp hơ n hoa tình cảm sẽ ntn, nên vẫn mặc định là 1 nam 1 nữ, hehe.
Cuối cùng là b gửi hộ t chương 118 và 138 nhé, mail của t là muaxanh9x@gmail.com
Cảm ơn bạn rất nhiều :)))

Anonymous
3/04/2016 11:59 AM Reply

Ngoi lên comment lần đầu nào, chủ nhà ơi ra đón khách mới :D
Vốn ta đã ăn bám ở nhà nàng từ đầu truyện rồi, nhân chương này thấy đông đảo quần chúng lên tiếng nên cũng mún góp vui.
Đầu tiên, nói thế nào nhỉ, ta không phải hủ nữ chi hết á, đọc đam mỹ cũng không nhiều, mà không phải CP nào cũng đọc. Truyện này của nàng, ta vừa mở mục lục ra đã quá sốc, tác giả nào kì công viết được một bộ dài thế này, lại có editor nào kì công edit hết cả bộ như vậy, thực sự ta chưa nhìn thấy bao giờ.
Từng chap từng chap đọc đều không ngậm nổi miệng, tức là đang ngoác miệng cười dở, chưa kịp ngậm lại đã cười tiếp rùi đó :P Kệ cho mọi người ghét Cảnh Thiên, kệ cho tác giả dày công mô tả Trường Khanh siêu hoàn mỹ, ta vẫn yêu Thiên nhất a ~ Ngây ngốc dễ thương vô cùng, mà lúc nào sâu sắc là sâu sắc tận cùng luôn. Cả truyện ta đang cười, vậy mà đến đoạn Thiên ôm Khanh kể chuyện cô nương ốc nhồi, ta suýt khóc (giữa văn phòng hichic).
Có chi tiết này ta nhớ mãi, đó là lúc Khanh ép Thiên thề độc trên chính tính mạng của Khanh. Trong mạch truyện Khanh kiềm chế, đè nén tình cảm hết sức có thể, thì đây lại là lúc Khanh thừa nhận rằng tình cảm đó Khanh hiểu rất rõ, thậm chí còn dùng để chiếm tiện nghi với Thiên nữa, thật vô lại giống Thiên quá a ~
Cuối cùng, về chương này, ta đang băn khoăn không đọc có được không a ~ Ta là loại khá anti H trong truyện, đặc biệt truyện này hay quá nên chỉ mong 1. Đừng hết, kéo dài nữa đi, 2. Đừng H, đừng H (hoặc hụt thôi, đừng thật). Nhưng không đọc thì một bộ truyện hay như vậy, có thể cảm thụ trọn vẹn?
Tóm lại lảm nhảm một hồi, nàng gửi ta chương 118 và 138 vào mail anniehall2312@gmail.com nhé, ta sẽ tận lực nghĩ xem có nên đọc không vậy, vì dù sao ta cũng đang đọc các chương tiếp theo rồi.
Cảm ơn nàng thật nhiều, thật nhiều nha, người làm ta đứng ngồi không yên mấy ngày qua (thực ra là công sức của Tiểu Chu và nàng hợp lại :D)

3/17/2016 5:56 PM Reply

Chào bạn :v Mình dạo này mới dấn thân vô cái lò lửa Cảnh Khanh này thôi nhưng quả thực rất thích, và cx rất cuồng truyện dịch của nhà bạn :))))))))) Bạn có thể gửi cho mình chap 118 và 138 vào email này hông ? rina.collex@gmail.com

4/08/2016 7:58 AM Reply

Nàng cho ta xin với nhé email annguyen.acct@gmail.com
Xin đa tạ rất nhiều

Anonymous
5/23/2016 1:07 AM Reply

Nguyên ngày T7, CN ở nhà ta luyện gần xong bộ này của nàng lun >_<! (giờ mới phát hiện ra bộ này, tuy hơi muộn )
Định đọc xong hết rồi xin chương H đọc sau, mà tới chương 138 lại thấy set private nên quay lại xin chương này với 138 để đọc lun *hehe*
Nàng cho ta xin chương 118 với 138 nha!*dập đầu*
Mail ta nè: ncandy15@yahoo.com
Đa tạ nàng đã bỏ công ra edit bộ truyện hay thế này *hôn hôn*

7/19/2019 11:35 AM Reply

Truyện hấp dẫn quá bạn ạ, đọc tới đây thì không nỡ bỏ qua chương này nên bạn ơi, cho t xin chương 118 với nhaaaa
mail của t: kingin678@gmail.com
Cảm ơn bạn nhiều nhiều lắm <3

Post a Comment

Thục Thiên Mộng Hoa Lục