Aug 8, 2015

[LỊCH SỬ] BIÊN NIÊN KÝ ĐƯỜNG TỐNG - PHẦN 13

Written By Tích Vũ Lầu on Aug 8, 2015 | 16:00

BIÊN NIÊN KÝ ĐƯỜNG TỐNG
Chuyện về Tống Thái Tổ và Hậu chủ Nam Đường (Một giai đoạn lịch sử đầy hint)
Tác giả: Mộc Đào Quỳnh Cư
Dịch: Tích Vũ và Thanh Du
Phần 13
Anh hùng mạt vận biết tin ai? Ai có thể phò tá đứa con trai mới bảy tuổi của ngài, mà ai lại chịu làm điều đó?
Vào thời ngũ đại thập quốc, đây quả là một giấc mộng viển vông, một khi đại anh hùng khống chế cục diện đã không còn, thì đầy kẻ tay nắm binh quyền muốn một bước lên mây lên ngôi hoàng đế, thay hoàng đế cũng dễ như trò chơi, ai có nghĩa vụ giúp anh chăm sóc cô nhi quả phụ, trông chừng cơ nghiệp giang sơn anh đã cháy hết sinh mệnh để giành về?
Sài Vinh cả đời chinh chiến không chừa cho mình lối thoát, đến giờ cũng đã bắt đầu do dự rồi, anh không thể tin ai hết, suy đi tính lại, anh đã chọn cách chia quyền, bất kể văn võ, đều dựng thành cái kiềng ba chân, không cho bất cứ kẻ nào cơ hội thâu tóm quyền lực. Văn có ba vị Phạm Chất, Vương Phổ, Ngụy Nhân Phố cùng nắm quyền, võ có Lý Trọng Tiến, Trương Vĩnh Đức, Hàn Thông coi sóc việc quân, mà người thống lĩnh quân vụ lại là Hàn Thông người có cấp bậc thấp nhất, còn hai vị tướng có thực lực đều bị xua đến nơi rất xa kinh thành, một người đóng tại Hà Đông, một người phòng thủ Thiền Châu. Làm vậy thì chẳng ai có thể điều động ai, Hàn Thông chức quan thấp nhất đừng hòng mơ tưởng điều động cấp trên trực tiếp của hắn là Lý Trọng Tiến hay vị hoàng thân quốc thích Trương Vĩnh Đức uy tín lẫy lừng, ngược lại hai vị này có muốn cấu kết với Hàn Thông cũng khó, trên danh nghĩa hắn vẫn là người có quyền lực chỉ huy tối cao trong quân, có quyền lực to vậy ai chịu gập người chứ.
Mà Triệu Khuông Dận đâu rồi?
Triệu Khuông Dận
Vẫn ở bên cạnh Sài Vinh, ở ngay vị trí gần ngài nhất, tựa như hắn vẫn luôn ở đó, mãi mãi ở đó.
Thứ ta muốn giao cho đệ chính là chức Điện Tiền Ti, từ hôm nay trở đi đệ chính là Đô Kiểm Điểm Điện Tiền Ti, từ lúc nhìn thấy tấm thẻ gỗ ấy, hai chữ “Kiểm Điểm” này đã trở thành thứ hết sức nhạy cảm, nhưng ta muốn cho đệ biết, bây giờ, ta muốn giao vị trí này cho đệ.
Điện Tiền Ti là cái gì, chính là cấm quân của hoàng thượng, là đội quân chính thống, là lực lượng nòng cốt bảo vệ kinh sư, mỗi người trong đó đều là thân tín được chọn lọc kỹ càng, anh biết rõ đội quân này có sức chiến đấu cỡ nào, ngay trong thành Biện Kinh, ta phải đi rồi, nhưng ta để lại đệ và đội quân này.
Đệ có hiểu, thứ ta muốn giao phó cho đệ, là cái gì không?
Hắn hiểu rõ, cho nên sau khi khoác hoàng bào hắn vẫn lặng lẽ rơi lệ, hắn biết, mặc kệ sử quan bình luận thế nào hậu thế phán xét ra sao, vào thời khắc ấy hắn đã nhìn thấy rất rõ lòng dạ của chính mình.
Đệ, đã phụ huynh rồi.
Là đệ, đã phụ lòng huynh.
Theo như sử nói thì Sài Vinh muốn giao Hàn Thông thống lĩnh quân vụ là để quản chế Triệu Khuông Dận, nghe cũng đúng, nhưng vẫn có chỗ không ổn. Lý Trọng Tiến và Trương Vĩnh Đức là hoàng thân quốc thích chiến công lẫy lừng, anh để Hàn Thông ngồi trên đầu họ thì thôi đi, thế nhưng Triệu Khuông Dận và Hàn Thông, một người thống lĩnh Điện Tiền Ti một người thống lĩnh Thị Vệ Ti, đều ăn cơm trong thành Biện Kinh cả, khi xảy ra chuyện kiểu gì chẳng phải nghe một người, nếu anh đã để Hàn Thông thống lĩnh việc quân, ít nhất cũng phải cài chức vụ của họ ngang nhau, nhưng một người là Đô Kiểm Điểm Điện Tiền Ti, một người là phó Đô chỉ huy sứ Thị Vệ Ti mã bộ, Triệu Khuông Dận cao hơn Hàn Thông nửa cấp, bảo Hàn Thông điều động hắn kiểu gì?
Sự thật cũng chứng minh, cuối cùng Triệu Khuông Dận đã leo lên hàng đầu, trực tiếp hốt nửa số binh mã dưới trướng Hàn Thông về đội của mình, Hàn Thông ngay cả quyền phản đối cũng không có.
Dựa vào điều này có thể loại bỏ suy luận về việc Sài Vinh không yên tâm về Triệu Khuông Dận, muốn dùng Hàn Thông để khắc chế hắn. Sài Vinh trước khi chết còn nâng chức cho Triệu Khuông Dận lên Điện Tiền Đô Kiểm Điểm, dùng đầu gối cũng biết điều đó có nghĩa là tin tưởng hay không, nếu như muốn khắc chế, thì phải cho một người chức cao, một người quyền cao, hai bên khống chế lẫn nhau, khó mà gian díu được, như vậy mới giống chủ ý của Sài Vinh chứ.
Nhờ vào chiêu cuối cùng của Sài Vinh mà Triệu Khuông Dận đã hấp thu được mọi tinh hoa trong đó, từ ấy về sau tất cả các cấp quan to của Đại Tống đều bị xui, phát hiện kiểu gì cũng có một kẻ chức quan bé hơn mình, nhưng sức bật thì sung hơn mình nhiều lắm, lúc nào cũng nghếch mũi nhìn mình, muốn kéo mình qua đó, thật ngại quá, tôi chỉ phụng mệnh quản chế anh thôi, anh hiểu không?
Cần phải khẳng định rằng, chiêu này rất có tác dụng với quan văn, nhưng với quan võ, nhất là những võ tướng giữa thời loạn lạc, thì Sài đại ca à, huynh thấy dùng được sao? Quan văn động khẩu không động thủ, nhưng quan võ mà nổi máu là vung đao chém tuốt, giống như Alexander ấy, xông vào nhau là xong rồi.
Ngày 19 tháng 6 năm 959, Sài Vinh tắt thở, chí lớn chưa thành người đã dẹo, khiến kẻ anh hùng lệ ướt khăn, sinh tiền làm sao vun vén hết, sức người chẳng thắng được trời xanh.
Triệu Khuông Dận không đau lòng mới lạ.
Là một thần tử, hắn đã được hưởng vận may lớn nhất của thần tử, vì hắn đã gặp được Sài Vinh, 11 năm trước có một kẻ lang thang áo rách tả tơi bước chân vào quân doanh của Quách Uy, Triệu Khuông Dận 22 tuổi khi ấy gặp được Sài Vinh 27 tuổi, bọn họ đã trải qua những năm tháng ngạo nghễ của tuổi trẻ, đạp bằng giang sơn vạn dặm từ Bắc chí Nam, tôi rèn qua trăm trận, tráng sĩ không trở về, hắn chưa bao giờ mệt mỏi, hắn vẫn luôn ở bên cạnh người kia, rồi bỗng một ngày, trước mắt hắn đã không còn bóng dáng người ấy nữa, không bao giờ thấy nữa.
Đệ mất đi huynh rồi, trước mắt đệ chính là thiên hạ.
Trước đây huynh ở trước mặt đệ, có phải trước mắt cũng nhìn thấy thiên hạ này không?

Giật, hay không giật, chính là một vấn đề.

1 comments:

8/08/2015 4:24 PM Reply

"...từ ấy về sau tất cả các cấp quan to của Đại Tống đều bị xui", "thật ngại quá, tôi chỉ phụng mệnh quản chế anh thôi, anh hiểu không?", "quan võ mà nổi máu là vung đao chém tuốt, giống như Alexander ấy, xông vào nhau là xong rồi."

Hôm nay không hiểu sao ngày lành tháng tốt Đình lại vào được blogspot rồi, thành tâm thành ý comt ba từ cho phần này: Hài, tỉnh, thâm =))

Post a Comment

Thục Thiên Mộng Hoa Lục