[WEIBO LIVE STREAM | QUÝ TIÊU BĂNG] (PHẦN 1): TIẾN SĨ TRIỂN ĐỌC
THƯ TRÒ CHUYỆN, HOÀI NIỆM NHÂN SINH
Cao Hãn Vũ live: Lầy đến fan muốn cho ăn đập, tức đến hộc máu mà
không làm gì được.
Quý Tiêu Băng live: Chuyên tâm đọc thư, trả lời, tâm sự, cảm động
đến fan muốn bay đến an ủi không xong.
Tổng kết live stream của Quý Tiêu Băng: Đây là lần đầu chú Băng
live stream, có rất nhiều lúng túng và sơ sót, như điện thoại quên sạc, mạng
lag phải reset lại, tự nhìn hình ảnh mình thấy lag cũng claim mà quên mất mình
là streamer, còn ngó camera bảo "sao cái filter này ảo thế" (vâng,
staff có lòng chỉnh filter theo trào lưu sống ảo cho chú đẹp hồng hào đã bị chú
nhờ tắt đi), liên tục nhận lỗi mạng lag về mình làm fan cũng không nỡ gào thét
nữa (chả bù cho ai kia mạng lag kệ các em quay ra tập thể hình chờ cho mạng khỏe
mới post ảnh khoe), điện thoại hết pin sập nguồn live stream tự động chấm dứt
(chú thậm chí còn không kịp nói lời chào tạm biệt với fan, hẳn là day dứt lắm,
có ngờ đâu ở nơi đây fan đã lũ lượt kéo nhau sang bắt đền… chú Vũ, hỏi có phải
vì vừa nói xấu chú nên chú úm ba la cho chú Băng mất điện phải không? Chú Vũ: Nồi
này… ờ thì anh đội!!!), fan khen trông chú Băng như 18 tuổi chú bảo 18 tuổi để
làm gì anh đây rõ ràng 5 tuổi, fan: Gì mà 5 tuổi, rõ ràng 3 tuổi không hơn!!!
Phần live của chú Băng kéo dài trong khoảng một tiếng, có thể
chia làm hai trạng thái: Manh moe khả ái và nghiêm túc già dặn, đều là vô tình
tản mác và đan xen liên tục (cùng với sự lag của mạng), thật sự muốn yêu thương
lắm luôn. Phần manh moe Vũ đoán sẽ có nhiều vid và hình ảnh cho mọi người (hãy
thể nghiệm phiên bản "học tiếng mèo kêu" chưa hoàn chỉnh và hát hò xấu
hổ bưng mặt của chú), còn phần nghiêm túc đọc thư tâm sự, chiêm nghiệm cuộc sống,
ôn chuyện nhân sinh chắc ít thấy hơn, nên Vũ sẽ dịch phần này trước. Thư của
các bạn fan rất dài, chú cũng tỉ mỉ đọc từng chữ một rồi trả lời như giáo viên
dạy học ấy, tiến sĩ Triển muốn mở lớp rồi.
Quý Tiêu Băng: "Nếu anh muốn diễn nhân vật nào anh sẽ cố gắng
để nhận được vai diễn đó".
Quý Tiêu Băng: "Phương pháp hữu hiệu nhất chính là chân
thành, chúng ta cố gắng làm tốt chuyện của mình, rồi dùng sự chân thành của
mình gửi tới mọi người, khi các em đối xử tốt với thế giới này, các em sẽ nhận
ra thứ thế giới trả lại cho chúng ta cũng đều là những điều tốt đẹp. Khi các em
muốn khép mình lại, sợ người ta nhìn thấy những điều không tốt của mình, muốn lừa
gạt người khác, để nhận được thứ gì đó, thì những thứ các em nhận lại cũng là
những cái không hay. Anh cảm thấy anh sống đến tuổi này, cũng hơn ba mươi rồi,
trải qua rất nhiều chuyện, đương nhiên trải nghiệm của mỗi người không nhất định
giống nhau, nhưng anh vẫn muốn chia sẻ với các em một chút *đọc comment* Tiến sĩ Triển bắt đầu giảng bài rồi,
tiến sĩ Triển bắt đầu giảng bài rồi *cười* Được rồi, tiếp tục đọc thư nào".
Chú Băng đọc thư của một bạn, khen diễn xuất của anh rất tốt, mỗi
nhân vật không cần biết là chính hay phụ đều rất có hồn, có sức sống riêng.
Quý Tiêu Băng: "Anh thấy ngại vì lời khen của em, thật sự đấy,
hay là anh chia sẻ với các em một chút, dù sao anh cũng không biết live stream
thì phải làm gì, anh là lão cán bộ mà đúng không. Có rất nhiều thứ thời thượng
anh đều không hiểu rõ, điều mà mỗi ngày anh đều nghĩ đến, có lẽ chính là diễn
xuất mà thôi. Có rất nhiều bạn gửi thư cho anh nói rằng dường như không tìm được
mối liên hệ nào giữa các nhân vật của anh, như thể nhân vật đều có cuộc sống
riêng vậy. Anh tự biết rằng bản thân không phải một diễn viên có tài năng thiên
phú, thậm chí còn là một con người chậm nhiệt, không có cá tính gì đặc sắc,
phương pháp mà anh sử dụng vô cùng ngốc nghếch, cực kỳ ngốc nghếch, ngốc nghếch
đến mức độ nào, chính là anh chỉ biết không ngừng đọc kịch bản, không ngừng để
bản thân bước vào nhân vật, biến chính mình thành nhân vật đó, biến mình thành
chính con người đó… Anh thấy anh thật sự thành Quý lão sư thật rồi *cười* (chắc vì anh ngại mình nói quá nhiều đạo lý)".
Chú Băng tiếp tục đọc thư của một bạn khen ngợi nỗ lực của cả
đoàn làm phim, đặc biệt ấn tượng với nhân vật Triển Diệu của chú, cảm thấy chú
chính là động lực cho bạn ấy cố gắng thực hiện ước mơ của mình.
Quý Tiêu Băng: "Anh cảm ơn người bạn này, em đã dành cho
anh sự thừa nhận rất lớn, anh cảm thấy bản thân còn rất nhiều điều chưa đủ, cần
nỗ lực hơn rất nhiều lần nữa. Thật ra có một khoảng thời gian anh tự cảm thấy
anh diễn thật là giỏi, thật là tuyệt vời, thế nhưng đến lúc bình tâm trở lại,
anh lại phát hiện ra thật sự còn rất nhiều thứ chưa đủ, chính là làm một diễn
viên, sao có thể đề cao diễn xuất của mình, diễn xuất của mình đạt đến trình độ
nào, có lẽ mãi mãi cũng không có giới hạn cuối cùng, hoặc giả hôm nay anh hóa
thân vào nhân vật này anh có thể diễn thật tốt, nhưng ngày mai anh hóa thân vào
một nhân vật mới diễn lại không vào thì chẳng khác nào tên ngốc cả, cho nên mới
nói bản thân phải không ngừng học tập, không ngừng đột phá, bây giờ anh cũng
đang không ngừng điều chỉnh. Còn nhớ sau khi SCI Mê Án Tập phát sóng, chúng ta
đều gọi nó là "tiểu hồ kịch", nhưng mà thật sự phải cảm ơn các em, cảm
ơn các em đã không ngừng nỗ lực và ủng hộ bộ phim này, thì mới có được ngày tiểu
hồ kịch được nhận biết, được công nhận, mới có Bạch Ngọc Đường và anh được nhiều
fan nhận biết, được mọi người thừa nhận, và cho bọn anh cơ hội được diễn những
vai diễn mà mình thật sự mong muốn."
"Nếu không có các em, có lẽ bọn anh vẫn ở trạng thái mê hồ
như vậy, nỗ lực của bản thân rất quan trọng, nhưng sự ủng hộ của mọi người cũng
hết sức quan trọng, cho nên anh sẽ dùng hết sức mình nỗ lực đáp ứng kỳ vọng của
mọi người và gửi tới mọi người sự cảm ơn chân thành nhất".
"Thật ra anh cảm thấy anh không phải là người giỏi biểu đạt
bản thân mình, tức là chính bản thân anh trong cuộc sống là người như thế nào
anh cũng không biểu đạt được rõ ràng ra ngoài, nhưng mà anh lại ngạc nhiên rằng
rất nhiều fan lại hiểu quá rõ ràng về con người anh, cho thấy các bạn vô cùng để
tâm đến anh, điều này khiến anh vô cùng cảm động, thật sự anh giao lưu trên mạng
không nhiều, vậy mà khi anh xuất hiện đều thấy được mọi người thật lòng mong
anh có thể bước đi thật tốt, anh cảm thấy anh ở hai năm trước như sống lại từ đầu,
chính là vấn đề Phật tính ("Phật
tính", hay "Phật hệ" là từ ám chỉ những người theo lối sống bình
thản chấp nhận, không hoài bão, không ganh đua với đời và bằng lòng với những
gì mình có). Lúc anh mới vào nghề anh có chút Phật
tính bởi vì anh cảm thấy anh không được chuẩn bị những điều kiện tốt nhất để trở
thành diễn viên (anh quên chính mình
tốt nghiệp Bắc Ảnh rồi à, là Bắc Ảnh, Bắc Ảnh ngôi trường danh giá hàng đầu
Trung Quốc lẫn châu Á về đào tạo các lĩnh vực điện ảnh đó; thành công hay không
còn phải xem vận số, nhưng Bắc Ảnh tuyệt đối không cho người diễn xuất tệ tốt
nghiệp hạo ma?), ngoại hình cũng tạm ổn,
nhưng diễn xuất không ổn cũng không có khí chất, anh dựa vào gì mà đi diễn những
nhân vật xuất chúng như thế chứ? Cho nên lúc đó anh nghĩ hay là cứ có vai nào
diễn vai đó, chứ không hề đi giành lấy những vai diễn theo ý nguyện của mình,
thời gian đó người đại diện của anh cũng sốt ruột thay anh, bảo cậu không luyện
tập diễn xuất cho tốt đi cứ bình bình thế này mãi à. Anh cảm thấy anh của thời
niên thiếu đó thật ngỗ nghịch không biết cố gắng, nhưng anh rất cảm ơn người đại
diện của anh, rất cảm ơn những người đã thật lòng luôn động viên cổ vũ anh trên
từng bước đường suốt cả chặng hành trình anh đi, như đạo diễn hay bạn diễn, khiến
anh đã có nhận thức mới đối với diễn xuất, đồng thời có khát vọng mới đối với
chính bản thân mình *ngơ một lúc* haha, khả năng anh nói mấy chuyện này các em bắt đầu không chịu
được rồi, thôi chúng ta chuyển sang đọc lá thư tiếp theo nhé *vừa mở thư vừa cố nói thêm* thật
ra anh vẫn muốn nói mà".
"Anh cảm thấy có thể tạo cho em mục tiêu là vinh hạnh của
anh, đây cũng là điều mà một diễn viên như anh muốn làm được nhất, chính là có
thể đem đến cho mọi người thứ gì đó, không đơn thuần là quay xong một bộ phim rồi
kết thúc, hi vọng chúng ta có thể cùng nhau tiến bộ".
"Anh nhận ra có mục tiêu để cố gắng thật là tốt, thật ra có
những lúc chúng ta có thể mê man, nhưng chúng ta đừng bao giờ buông bỏ nỗ lực,
bởi vì anh cảm thấy có rất nhiều chuyện không cần biết là nghề này hay là bất kỳ
nghề nào khác, thì người thành công cuối cùng luôn là người nỗ lực kiên trì,
cho nên chúng ta cứ kiên trì là được".
TỔNG KẾT: Vâng một nửa số thời gian live stream của chú Băng giành để nói
chuyện nhân sinh như thế, Vũ không theo chú từ trước nên không biết chú từng trải
qua những gì, nhưng cảm thấy một con người "như sống lại cuộc đời" hẳn
là trải qua rất nhiều biến cố và giác ngộ, nên những điều chú nói có thể mọi
người cho rằng giáo điều lý thuyết, nhưng Vũ - cũng đã sống đủ lâu và thể hội rất
nhiều - lại cảm nhận được ở đó sự chân thật và thấu triệt vô cùng. Có thể biến
một buổi live stream trở nên nghiêm túc như vậy cũng là một loại kỹ năng đấy.
Haiz cái không khí này… chú Cao, Cao nhây, Cao Hãn Vũ, chú mau đến
đây điều chỉnh lại cho em!!!
- Tích Vũ -
Post a Comment